Sau khi cúp máy, ông giao việc cho thư ký Liễu: "Cho người trông chừng cô ấy, bảo đảm cô ấy phải bình an về đến nhà."
Thư ký Liễu gật đầu.
Đêm đó, Lục Khiêm được đưa vào một bệnh viện tư nhân ở thành phố C. Ông bị gãy một cái xương sườn và chấn động não, đáng ra phải nghỉ ngơi cho tốt, nhưng ông không thể nào ngủ được, lặng lẽ đứng hút thuốc bên cửa sổ, đứng đến hơn nửa đêm.
Bốn giờ sáng, thư ký Liễu làm xong những việc được giao mới bước vào.
Thấy Lục Khiêm đang hút thuốc, anh ta lập tức kêu lên: "Ngài bị thương nặng như vậy sao còn hút thuốc, ngài mau nằm xuống nghỉ ngơi đi ạ, bác sĩ nói ngài phải nằm viện ít nhất một tuần."
Anh ta đỡ người nằm xuống, sau đó nói: "Ngài đừng bán mạng vì công việc như vậy..."
Đang nói, anh ta bỗng thấy chiếc nhẫn kim cương trên †ay Lục Khiêm, nhất thời im lặng không thể tiếp lời.
Lục Khiêm dựa vào đầu giường, cười khổ: "Lão Liễu, cậu xem tôi bao nhiêu tuổi rồi, vậy mà còn đi chơi trò ái tình với một cô gái trẻ! Bốn năm, cậu nói xem bốn năm nữa tôi sẽ thành ra dạng gì? Minh Châu ấy à, dù tôi luôn nói cô ấy còn nhỏ, nhưng thật ra cô ấy đã hai mươi tám tuổi rồi, bốn năm nữa là ngoài ba mươi... Làm sao có thể dành nhiều †âm sức cho tôi nữa."
Hơn nữa ông thật sự không muốn nghĩ đến việc nếu những tên kia biết đến sự tồn tại của Minh Châu...
Ông không thể mạo hiểm chuyện này được!
Thư ký Liễu không dám nói thêm lời nào, anh ta biết giờ phút này ông Lục đang rất rối bời.
Lục Khiêm chỉ nhập viện ba ngày.
Hôm xuất viện, Minh Châu gọi điện thoại cho ông, ông lẳng lặng nhìn màn hình, một lát sau nhẹ nhàng cúp máy...
Khi bấm nút từ chối cuộc gọi, ngực ông nhói lên một nỗi đau không tên.
Ông nghĩ, cô gái của ông chắc chắn không thể nào biết được, chú Lục của cô đã không muốn cô ở bên nữa.
Nếu biết, chắc cô sẽ bật khóc mất!
Lục Khiêm bắt đầu giữ khoảng cách với cô.
Với kinh nghiệm của ông, đùa giỡn một cô gái là việc rất dễ dàng, ông sẽ không lạnh nhạt với cô ngay lập tức, mà là từ từ rời xa, trong lúc tra tấn cô, trái tim ông cũng phải chịu nỗi đau khôn nguôi.
Năm mới qua đi, ông bận bịu với công việc của mình, dần dần quay về quỹ đạo cuộc sống trước đây.
Mấy người bên phía ông Dịch cũng bắt đầu liên lạc với ông.
Lục Khiêm lại trở về dáng vẻ ngài Lục như trước đây.
Đầu mùa xuân.
Qua năm mới, Minh Châu đã sút mấy ký. Dạo gần đây, cô rất khó liên lạc được với Lục Khiêm, thỉnh thoảng điện
sang cũng chỉ có thư ký Liễu bắt máy.
Giọng điệu của thư ký Liễu trước sau như một, chỉ luôn nói xin lỗi.
Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen Az..z" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!