Anh nói, dịu dàng mà tình tứ.
Mặt Ôn Noãn hơi nóng lên: "Đừng nói lung tung, em không phải vợ anh!"
Bên trong xe, mùi rượu thoang thoảng quyện cùng hương hoocmon nam tính của người đàn ông tản ra khắp nơi.
Hoắc Minh tựa lưng vào ghế, nâng tay nhẹ nắm lấy tay cô, tìm kiếm chiếc nhẫn kim cương giữa ngón tay cô, nhỏ giọng thầm thì: 'Nhân vẫn còn ở đây, em nói xem, nếu em không phải vợ anh thì là vợ ai?"
Ôn Noãn không tìm được từ nào để phản bác.
Hoắc Minh nghiêng đầu, ánh mắt ôn hòa như nước...
Khi cô trở nên ngoan ngoãn, thật sự rất mềm mại.
Giọng anh khàn không chịu nổi: "Bây giờ anh cũng xem như là một nửa Minh của em rồi, có phải không?"
Cái gì mà một nửa Minh cơ chứ...
Đúng thật là không biết xấu hổ!
Ôn Noãn nóng mặt, nhưng anh lại sáp người tới, sức nặng toàn bộ cơ thể đều đè trên vai cô: "Ôn Noãn, anh không tin em không có chút rung động nào."
Đúng vậy, Ôn Noãn thật sự rung động.
Nhưng cô luôn cảm thấy, có điều gì đó không ổn.
Bỗng dưng anh nhớ ra nhiều chuyện như vậy, khiến cô có chút không quen.
Hoắc Minh giữ một lọn tóc dài màu nâu trà của cô, nhẹ nhàng nhướn cổ rồi hôn cô, người anh nóng như phát sốt, môi răng đều tràn ngập vị vang đỏ êm dịu, hòa hợp với mùi hương nam tính đặc trưng từ anh.
Tiếng thở dốc ngâm trong dục vọng, Tiếng hôn môi nho nhỏ đầy mập mờ,
Tài xe ở phía trước thậm chí không dám phát ra một tiếng động nào.
Hoắc Minh hôn cô một lát rồi mới buông ra, tựa trán và trán cô, anh dịu dàng nhìn cô, hưởng thụ sự ngoan ngoãn dịu hiền của cô...
Ôn Noãn run rẩy không ngừng.
Cô dán vào ngực anh, một lát sau ngực anh truyền đến cảm giác ấm nóng mà ẩm ướt, không thoải mái lắm.
Cô khóc... Hoắc Minh, anh đã về thật sao? Anh có biết em nhớ anh lắm không!
Hoắc Minh dịu dàng thấp giọng: "Đừng khóc! Ôn Noãn, đừng khóc! Anh sẽ từ từ nhớ lại hết thôi!"
Cô bất ngờ nâng tay, đấm mấy cái vào ngực anh.
Cho dù trong lòng bất an, nhưng cô không thể từ chối Hoắc Minh của bây giờ được...
Đã đến khách sạn.
Anh đưa cô về phòng, có lẽ là lâu rồi chưa sinh hoạt vợ chồng, hai người đều gấp gáp lên phòng.
Khi Ôn Noãn quẹt thẻ mở cửa, cơ thể bị ôm trọn từ phía sau.
Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen Az..z" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!