Hơi ấm ấy đi sâu vào tận đáy lòng...
Đám cưới của Hoắc Minh và Ôn Noãn được ấn định vào một tháng sau, bởi vì có bà Hoắc và Minh Châu lo liệu mọi việc nên Ôn Noãn khá thảnh thơi, cô chỉ cần chăm sóc Tiểu Hoắc Tây như trước.
Hoắc Minh thì hơi bận rộn.
Anh muốn giải quyết hết những việc trong tay để dành trọn một tháng cùng Ôn Noãn đi đây đi đó.
Dẫn theo cả Tiểu Hoắc Tây nữa.
Anh đang xử lý công việc thì thư ký Trương mở cửa bước vào, cầm trên tay một chồng báo cáo tài chính.
Khi cô ấy đến, Hoắc Minh chỉ hơi ngước mắt lên: “Để xuống đi!”
Thư ký Trương không nhúc nhích.
Hoắc Minh cảm thấy hơi kỳ lạ nên cầm lên xem, khi nhìn thấy là báo cáo tài chính của công ty Anh Kiệt, anh không khỏi giật mình.
Ba năm trước, anh đã rời khỏi ngành luật.
Nhưng công ty Anh Kiệt do anh thành lập nên anh vẫn là cổ đông lớn duy nhất.
Đáng lẽ anh phải bán từ lâu, nhưng đến giờ vẫn chưa thực hiện!
Hoắc Minh mở ra xem một lúc, sau đó nhỏ giọng nói với thư ký Trương: “Phát công cáo giúp tôi, nếu có giá cả phù hợp thì chuyển nhượng đi!”
Thư ký Trương gật đầu, trong lòng cũng hơi buồn bãt
Công ty này do một tay Hoắc Minh thành lập, năm xưa đã giải quyết rất nhiều vụ án giật gân cả trong và ngoài nước, lúc nổi tiếng nhất muốn thuê luật sư Hoắc cũng phải hẹn trước rất lâu, việc xin số điện thoại còn khó hơn cả bác sĩ chuyên khoa.
Thư ký Trương nhanh chóng rời đi. Hoắc Minh lặng lẽ ngồi đó xem báo cáo tài chính, sở dĩ anh đưa ra quyết định nhanh chóng như vậy thật ra là vì bị
ảnh hưởng bởi lời nói của vị sư thầy đó.
Danh tiếng và tiền thù lao cao ngất từ những vụ kiện mà anh đã nhận hồi đó chỉ có mình anh biết rõ.
Anh... Đã làm rất nhiều điều trái với lương tâm!
Đang cảm thấy khó chịu trong lòng thì điện thoại trên bàn vang lên.
Là cuộc gọi từ một trại giam nào đó, bên kia mở lời rất lịch sự: “Anh Hoắc, tôi có làm phiền anh không?”
Hoắc Minh đoán có liên quan đến Kiêu An nên mới nói uyển chuyển vài câu.
Đối phương ngừng một chút mới đi vào chủ đề: “Anh Hoắc, cô Kiều muốn gặp anh trước khi ra đi, anh có thời gian không?”
Hoắc Minh cầm điện thoại, vô cùng tức giận!
Anh hạ giọng: “Cô ta có ý định giết con gái tôi, anh cảm thấy tôi có thời gian không?”
Người kia cũng cảm thấy không ổn nên nói lời xin lỗi rồi cúp máy.
Hoắc Minh ném điện thoại đi.
Anh cảm thấy hơi bồn chồn, không khỏi lấy ra một điếu thuốc, cúi đầu châm lửa.
Những lời của vị sư thầy kia lại hiện lên trong tâm trí...
[Thí chủ có cá tính mạnh mẽ, ít nhiều sẽ gây nguy hiểm cho những người xung quanh, sau này thí chủ sẽ luân hồi trong thế gian một lần nữa, chỉ khi mây tạnh trăng lên thì mới thực sự viên mãn]
Luân hồi...
Trước đây Hoắc Minh không tin vào chuyện tâm linh quỷ quái, nhưng bây giờ anh lại cảm thấy kính sợi
Anh hút xong nửa điếu thuốc thì gọi thư ký Trương vào, nghiêm túc nói: “Tôi muốn thành lập một quỹ từ thiện! Gọi nó là Quỹ Tây Á đi, đầu tư một tỷ vào đó trong giai đoạn đầu và hướng đến những đứa trẻ mồ côi.”
Thư ký Trương hơi ngạc nhiên.
Tại sao đột nhiên Tổng giám đốc Hoác lại muốn làm từ thiện thế?
Nhưng cô ấy không hỏi nhiều mà nhanh chóng ghi nhớ lại rồi nói: “Được rồi, ngày mai tôi sẽ nộp đơn xin”.
Hoắc Minh ra hiệu cho cô ấy ra ngoài.
Anh không có tâm trạng làm việc, tựa lưng vào ghế nhẹ nhàng xoay người, anh luôn cảm thấy mình nên làm nhiều việc hơn nữa... để tích phúc cho vợ conl
Điện thoại trên bàn reo lên, người gọi đến là Ôn Noãn.
Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZ.Z" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!