Hoắc Tổng Truy Thê

Chương 522: Thành phố B rất lớn




Hoắc Minh về lại chỗ ngồi, trông rất vui vẻ, nhưng tâm tình tốt đẹp này chẳng duy trì được bao lâu đã... sụp đổi

Thành phố B rất lớn, nhưng cứ phải gặp mãi Khương Duệ.

Khương Duệ không đi một mình mà mang theo bạn gái, nghe nói là thiên kim tiểu thư của tập đoàn H thị.

Khương Duệ cũng thấy bọn họ, cậu ta bước đến chào hỏi: “Tổng Giám đốc Hoắc, Ôn Noãn!”

Cậu ta khéo léo rộng rãi, đương nhiên Hoắc Minh cũng sẽ không bốc đồng.

Anh ôm Ôn Noãn đứng dậy, mỉm cười: “Khương Duệ, lâu rồi không gặp! Dẫn bạn gái đến ăn cơm sao?”

Khương Duê gật đầu.

Ánh mắt cậu ta dừng lại trên mặt Ôn Noãn, nhưng đã nhanh chóng quay sang Tiểu Hoắc Tây.

Cô bé kia trông rất giống Ôn Noãn.

Cậu ta không kiềm được mà yêu mến ôm lấy, nhưng còn chưa kịp thơm một cái thì Tiểu Hoắc Tây đã chủ động thơm anh, giọng ngọt ngào gọi cậu ta là chú!

Bạn gái của Khương Duệ cũng đi tới.

Tiểu Hoắc Tây không hề keo kiệt mà cũng thơm cô ấy một cái.

Khương Duệ hơi khó chịu, trầm giọng nói: “Cô nhóc dễ thương quá!”

Hoắc Minh cười: “Ừ, dễ thương lắm! Anh và Ôn Noãn cũng đang bàn nhau sinh cho con bé một đứa em trai hay em gái gì đó để con bé chơi chung cho đỡ buồn đây.”

Ánh mắt Khương Duệ tối sầm lại.

Ôn Noãn: Tôi đồng ý khi nào vậy?

Hôm nay Hoắc Minh đặc biệt hào phóng, mời Khương Duệ và bạn gái lại gộp bàn ngồi chung... Ôn Noãn cũng phục anh luôn, nhìn anh bình tĩnh bàn luận cổ phiếu tài chính với

Khương Duệ, sau đó còn hẹn nhau ra ngoài hút thuốc.

Bạn gái Khương Duệ hâm mộ nói: “Tình cảm của mọi người tốt thật đó!”

Ôn Noãn cười nhạt.

Cô cũng không quen thân lắm với bạn gái của Khương Duệ, cũng không muốn làm thân, phát triển tình bạn giữa các cô gái gì đó với cô ấy...

Cô hiểu Hoắc Minh rất rõ!

Nếu thật lòng nghĩ cho Khương Duệ, vậy thì duy trì khoảng cách với cậu ta là cách tốt nhất.

Bên ngoài nhà hàng Pháp.

Hai người đàn ông bình tĩnh ôn hòa đứng hút thuốc cạnh nhau sau nhiều năm.

Hoắc Minh vỗ nhẹ vai Khương Duệ: “Bạn gái không tệ nhỉ”

Khương Duệ ngẩng đầu từ từ phun ra một ngụm khói thuốc, nhạt nhẽo cười: “An ủi kẻ thất bại đấy à?”

Cậu ta quay đầu, nhìn chằm chằm Hoắc Minh: “Lúc trước khi em đi thành phố H, dự án làm ăn đầu tiên có phải là do anh âm thầm giới thiệu không?”

Hoắc Minh không trả lời.

Anh lắng lặng hút thuốc, lâu thật lâu sau mới chua xót đáp: “Lúc đó bởi vì em, Ôn Noãn mới hận anh đến vậy! Cô ấy thật sự xem em là bạn bè!”



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A_zz. Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!