Hoắc Tổng Truy Thê

Chương 486: Ôn Noãn đón nhận nụ hôn




Ôn Noãn đón nhận nụ hôn.

Nụ hôn đến quá bất ngờ lại vô cùng thô bạo, cô dè dặt không dám đổ thêm dầu vào lửa.

Hoắc Minh hôn từ môi xuống đến cổ, sau đó di chuyển đến sau tai, khàn giọng nói: “Ôn Noãn, thật ra em vẫn còn để bụng phải không? Trong lòng em vẫn còn có anh, chỉ là em vẫn chưa thể buông bỏ được... phải không?”

Hai tay của Ôn Noãn chống lên vai anh. Tư thế này thực sự rất xấu hổ.

Cô từ từ bình tĩnh lại rồi nói với anh: “Anh thả tôi xuống! Anh làm như vậy thì người giúp việc sẽ bàn tán dị nghị mất, anh muốn tôi đối mặt với họ như thế nào, hơn nữa, chúng †a cũng không phải một đôi vợ chồng thật sự!”

Hoắc Tây còn nhỏ không hiểu chuyện, nhưng những người giúp việc trong nhà thì không thể nào không đoán được ra.

Hoắc Minh cắn nhẹ: “Bọn họ đều là người trưởng thành nên có thể hiểu được! Hơn nữa, vợ chồng đã ly hôn tái hợp lại với nhau đều có một quá trình cả, hiện giờ chúng ta đang trong quá trình đó, khi yêu đương hẹn hò không thể chỉ dùng miệng nói suông được, thân mật một tí là chuyện bình thường!”

Ôn Noãn nhìn anh chăm chú.

Hoắc Minh khàn giọng nói: “Đang nhìn gì vậy? Nếu thật sự thương anh thì hãy giúp anh...”

Ôn Noãn nhìn thoáng qua phía dưới. Cô nhẹ nhàng phớt lờ đi, thay vào đó nói: “Anh không làm luật sư nữa, nhưng kỹ năng nói chuyện của anh chẳng tệ đi chút nào.”

Hoắc Minh khẽ cười.

Anh bế cô xuống, để cô nấu ăn, anh bình tĩnh lại một lúc rồi mới bước ra ngoài.

Hoắc Minh rời khỏi. Tâm trạng Ôn Noãn hơi bối rối.

Thật ra cô chỉ muốn hỏi anh, tại sao anh lại rời bỏ ngành luật?

Nhưng lời nói vừa vụt tới miệng, cô lại nuốt xuống, cô tin chắc Hoäc Minh cũng biết ý cô, nhưng cả hai đều không đề cập đến chủ đề này...

Ôn Noãn cũng thừa nhận cô còn tình cảm với anh.

Cô là một người phụ nữ trưởng thành, cũng không bị lãnh cảm, nếu không có cảm giác gì thì chắc chắn cô có vấn đề rồi!

Nhưng, nó quá nhanh!

Trước đây cả hai luôn chia tay rồi tái hợp, nếu cô lại đến với anh một cách dễ dàng như thế, sau này gây gổ không vui sẽ ảnh hưởng đến Hoắc Tây...

* Ôn Noãn hơi bối rối.

Tuy bữa tối ăn không ngon miệng nhưng khi nhìn thấy Tiểu Hoắc Tây thì trong lòng cô lại tràn ngập sự dịu dàng.

Buổi tối, cô dựa vào đầu giường dỗ Hoắc Tây ngủ.

Cô bé nhỏ nhắn cuộn tròn người trong vòng tay cô, nhắm mắt lại.

Ôn Noãn đọc truyện cổ tích “Cô bé lọ lem” một cách dịu dàng.

Tiểu Hoắc Tây khẽ hé mắt: “Lần trước khi bố đọc truyện này, bố nói bố là hoàng tử của mẹ!”



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Aa_z. Vào google gõ: Truyen A_zz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!