Hoắc Tổng Truy Thê

Chương 478: Em không có gì mà không vui!




Ôn Noãn không thể bị lừa.

Cô ậm ừ: “Em không có gì mà không vui! Đó là đời sống riêng tư của anh.”

Hoắc Minh cười nhẹ: “Cô ta không phải đời sống cá nhân của anh, phải là em và Hoắc Tây mới đúng!”

Anh nhìn Tiểu Hoắc Tây: “Bố nói đúng không?”

Tiểu Hoắc Tây trèo lên đầu gối bố và nhìn Ôn Noãn với ánh mắt “kẻ vô tâm.

Ôn Noãn:... Đang nói chuyện thì thư ký Trương bước vào.

Cô ấy bưng khay đựng những cái bánh hạt thông yêu thích của Tiểu Hoắc Tây và một vài đồ ngọt trên đó.

Đẳng sau là ngôi sao nữ dáng người cao gầy, Chu Chi Vận.

Ảnh hậu Chu là người phụ nữ rất tự tin.

Cô ta từng đạt giải thưởng về kỹ năng diễn xuất và được đánh giá là trong sạch trong giới.

Ngày đó ở Hồng Kông, cô ta đã bỏ lỡ Hoắc Minh, cho nên ký hợp đồng chính thức hôm nay, cô ta không muốn bỏ lỡ cơ hội.

Thư ký Trương giơ tay: “Cô Chu, mời ngồi!”

Chu Chỉ Vận hơi mỉm cười, đang định ngồi xuống, nhưng ánh mắt cô ta đứng lại.

Một người đã ngồi trên ghế sô pha. Là một người phụ nữ ưa nhìn, trẻ trung và khí chất tốt, khác với vẻ gầy gò của các ngôi sao nữ trong giới giải trí, cô ấy có độ gầy vừa phải, mảnh mai nhưng sờ vào có thịt.

Chu Chỉ Vận căng thẳng. Đây là tình nhân của anh Hoắc?

Trong lúc cô ta đang do dự, đứa bé trên trèo xuống đùi Hoắc Minh, nắm lấy tay thư ký Trương và ngoan ngoãn ngồi xuống chiếc bàn tròn nhỏ ăn.

Tiểu Hoắc Tây ăn một miếng, sau đó mềm mại nói: “Cô giáo Ôn, cô ăn với con đi!”

Cô giáo Ôn? Chu Chỉ Vận thở phào trong lòng: Hóa ra chỉ là gia sư! Cô ta không thèm để ý Ôn Noãn nữa, ngồi lên sô pha, nhìn Hoắc Minh vừa dịu dàng vừa quyến rũ: “Tổng Giám đốc Hoắc, tôi muốn bàn chỉ tiết hợp đồng với ngài!”

Hoắc Minh nhìn thoáng qua cô ta.

Anh bước đến máy pha cà phê, cho hạt cà phê vào và bắt đầu pha ca phê.

Ôn Noãn thích uống cà phê nên anh thuê người đặt một chiếc máy pha cà phê cổ của Ý ở đây, sau này cô có thể uống Mandheling nguyên chất bất cứ lúc nào cô đến.

Lúc này anh mặc một bộ vest cổ điển và cởi áo khoác ra.

Áo sơ mi xanh đậm và quần âu đen.

Chiếc áo sơ mi được cắt may khéo léo khoe đường nét trên cơ thể anh một cảnh hoàn hảo và mạnh mẽ, cộng với sức hấp dẫn của một người đàn ông trưởng thành, Chu Chi Vận cảm thấy sau khi tìm kiếm mải miết, cuối cùng cô ta đã tìm được một người đàn ông phù hợp với bản thân.

Lúc này được anh pha cà phê, cô ta cảm thấy rất đương nhiên.

Tuy Hoắc Minh là doanh nhân ưu tú, nhưng cô ta cũng là một diễn viên hạng nhất, cô ta cảm thấy mình rất xứng đôi với anh.

Cô ta còn muốn lấy lòng con gái anh.

Chu Chi Vận ngồi vào trước bàn tròn nhỏ, cô ta định ăn bánh quế rồi tìm một số chủ đề chung với Tiểu Hoắc Tây.

Cô ta vừa mới đưa tay ra, chiếc bánh quế cuối cùng bị Tiểu Hoäc Tây cướp mất rồi đưa vào miệng Ôn Noãn, cô bé còn mềm mại hỏi: “Mẹ ơi, ăn ngon không ạ?”

Mẹ?

Không phải... Không phải gia sư à?

Chu Chi Vận cũng từng trải qua sóng to gió lớn, nhưng bây giờ lại rất xấu hổ. Cô ta nhìn Ôn Noãn lần nữa, không

dám vô lễ như lúc nãy nữa, nhưng cô ta vẫn thầm hy vọng.

Anh Hoắc đã ly hôn, có lẽ họ gặp nhau chỉ vì con cái thôi.

Lúc này, Hoắc Minh đi tới.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyena.zz.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!