Hoắc Tổng Truy Thê

Chương 377: Ôn Noãn chưa từng nói điều này




Cô chưa bao giờ to gan, không sợ trời không sợ đất mà yêu một ai thế cả, khát khao được ở bên ai đến vậy, nhưng cô nghĩ, sau này sẽ không bao giờ lặp lại chuyện đó nữa!

Những cái mà anh làm đã khiến cô sợ!

Ôn Noãn chưa từng nói điều này.

Thật ra giữa cô và anh không hề có đúng sai, cũng không có cái gọi là tha thứ, chỉ là tình cảm của cô dần phai nhạt mà thôi.

Hiện giờ đã đến thời hạn một năm.

Anh đối xử với cô thế nào, cô sẽ chấp nhận như thế ấy, nhưng chắc chắn cô phải bảo vệ cho nội tâm của chính mình.

Bốn giờ rưỡi chiều, thư ký Trương rời đi.

Tám giờ tối, Hoắc Minh gọi điện thoại cho cô, Ôn Noãn không giả vờ làm gì, bấm nhận điện thoại.

Qua điện thoại, giọng nói của Hoắc Minh nhẹ nhàng: "Thấy khỏe hơn chưa?"

Ôn Noãn “ờ” một tiếng: "Cảm ơn anh để thư ký Trương đến chăm sóc tôi!"

Một khoảng im lặng ngắn ngủi giữa hai đầu điện thoại.

Hoắc Minh cười cười: "Có muốn anh tới không? Anh vừa tan làm, có thể mua đồ ăn đến cho em... Tối nay có buổi hòa nhạc, tiếc là em bị bệnh nên không đi xem được, chúng ta ngồi ở nhà xem live nhé?"

Ôn Noãn biết ý của anh.

Anh đang cố thu hẹp khoảng cách giữa bọn họ, muốn yêu đương như những cặp nam nữ bình thường.

Cô không hề có ý định đó.

Chỉ là cô không thể làm mích lòng anh, đành hàm hồ nói: "Tôi thấy không khỏe, muốn ngủ một giấc, cuối tuần đi, cuối tuần tôi ở với anh."

Hoắc Minh không nói chuyện.

Ôn Noãn cũng không nói gì.

Giữa bọn họ có một sự im lặng quỷ dị, cuối cùng vẫn là Hoắc Minh mở miệng trước: "Nếu thấy không khỏe thì nghỉ ngơi sớm đi!"

Ôn Noãn gật đầu, cúp điện thoại.

Bên kia, Hoắc Minh cầm di động, ngồi trên chiếc Maybach màu đen, đèn đường hắt vào sườn mặt anh để lại một vùng bóng tối mờ mờ... Anh đang ở ngay dưới lầu căn hộ của Ôn Noãn.

Cô không muốn anh lên đó.

Hoắc Minh mở cửa xe bước xuống, ôm một túi to trong tay, đều là đồ ăn mà con gái thích.

Đương nhiên còn có một phần là đồ vệ sinh cá nhân. Cho đàn ông.