Lúc Ôn Noãn rời đi, cô bắt gặp Hoắc Minh tại cửa thang máy, trên tay anh đang cầm tài liệu, hình như đến đây để bàn chuyện gì đó.
Hoắc Minh ra khỏi thang máy, Ôn Noãn đi vào.
Khi thang máy sắp đóng cửa, anh đưa tay chặn lại.
Đã lâu rồi anh không gặp Ôn Noãn nên rất nhớ cô, muốn chạm vào cô, nhưng cuối cùng anh chỉ dè dặt hỏi: “Dạo này em thế nào rồi?”
Ôn Noãn tựa người lên vách thang máy.
Cô uể oải nhìn anh, một lúc lâu mới ậm ừ: "Cũng không tệ!"
Hoắc Minh nhìn cô chăm chú.
Anh khàn giọng nói: “Tối nay anh cũng tham dự tiệc mừng. Em... sẽ khiêu vũ với Khương Duệ à?”
Ôn Noãn hơi giật mình.
Thực ra cô chưa hề hẹn trước với Khương Duệ, cô và Khương Duệ cũng chưa đến mức đó. Tuy nhiên, nếu Khương Duệ đến, khiêu vũ cũng chỉ là cách giao tiếp bình thường mà thôi.
Nên Ôn Noấn không phủ nhận.
Sắc mặt Hoắc Minh càng trầm xuống hơn, nhưng lại không hề tỏ ra bất mãn mà dịu dàng thốt lời: "Chúc vui vẻ!"
Nói xong, anh rời đi.
Ôn Noãn cảm thấy cả người lạnh cóng.
Không biết tại sao cô lại cảm thấy Hoắc Minh đáng sợ hơn nhiều so với lúc anh còn dây dưa với cô! Cách anh nhìn
cô cho biết anh sẽ không bỏ cuộc, nhưng biểu hiện lại vô cùng hào phóng.
Ôn Noãn không còn muốn tham dự tiệc tối.
Nhưng với tư cách là một trong mười thanh niên tiêu biểu, gần đây cô lại được chú ý như vậy, mấy ông chủ ở thành phố B sẽ không bỏ qua cho cô, mấy lần điện thoại thúc giục cô phải đến đó.
Bữa tối được tổ chức trên tầng 32 của khách sạn Lệ Tỉnh.
Lụa là thơm tho, tóc mai yểu điệu. Đây là cơ hội để cô mở rộng mạng lưới quan hệ nên hiển nhiên Ôn Noãn sẽ không vì tình cảm cá nhân mà từ bỏ cơ hội này, cô cầm sâm banh giao lưu với mọi người.
Bạch Vi cũng tới, cô ấy kéo Cảnh Sâm, nhờ anh giới thiệu một số tài nguyên tốt cho Ôn Noãn.
Ôn Noãn cư xử đúng mực.