Sắp hết năm, Tân Dụ cũng sắp sinh con.
Có lẽ trong lúc mang thai quá mệt mỏi, khi sinh nở thai nhi ở tư thế bất thường, bác sĩ sản khoa không dám đảm bảo nên ra ngoài bàn bạc với Chương Bách Ngôn xem có nên đổi thành sinh mổ hay không.
Bác sĩ nói: "Ước tính hệ số nguy hiểm không cao, nhưng trong tình huống này nhiều gia đình sẽ lựa chọn sinh mổ. Anh Chương, anh xem có nên bảo thủ một chút cho an toàn hơn không?”
Chương Bách Ngôn gần như không suy nghĩ đã gật đầu: "Sinh mổ đi! Mạng sống của vợ con tôi là quan trọng nhất, mọi thứ khác chỉ là thứ yếu."
Bác sĩ gật đầu, đưa giấy đồng ý phẫu thuật cho anh ký tên rồi bước vào chuẩn bị phẫu thuật.
Một lúc sau, Tần Dụ bị đẩy vào phòng sinh.
Chương Bách Ngôn đi theo cáng, nhẹ giọng an ủi cô: "Ca phẫu thuật này rất an toàn, nửa giờ sẽ kết thúc."
Tân Dụ năm lấy tay anh.
Tiểu Tần Phấn cũng không nỡ rời xa cô, muốn theo cô vào, nhưng phòng sinh đâu phải là nơi mà người ngoài có thể vào? Họ chỉ có thể đợi bên ngoài... Một lớn một nhỏ ở ngoài cửa chờ đợi.
Thật trùng hợp, hôm nay con dâu nhà họ Lục cũng sinh con.
Lục Khiêm Minh Châu tới thăm thì nhìn thấy Chương Bách Ngôn và một đứa trẻ xa lạ.
Con trai của Chương Bách Ngôn?
Lớn vậy rồi à?
Nhìn thấy ánh mắt của Lục Khiêm, Hoắc Minh Châu ôm lấy cánh tay ông nói: "Vợ người ta đang sinh bên trong kìa! Đứa con trai lớn như vậy ở đâu ra chứ? Nhất định là con của họ hàng Tần Dụ!"
Lục Khiêm nở nụ cười nhàn nhạt.
Song phương cũng không tránh nhau, cho dù trước đây có bao nhiêu oán hận thì tóm lại vẫn có Tiểu Lục Hồi ở giữa. Giọng nói của Minh Châu mang theo sự quan tâm: “Tân Dụ sinh à?”
Chương Bách Ngôn vội nói: "Vừa đẩy vào phòng phẫu thuật rồi!"
Minh Châu gật đầu.
Bà là phụ nữ, biết tình thế không ổn mới phải sinh mổ.
Lục Khiêm ngồi trên ghế băng, nhìn Chương Bách Ngôn rồi lại nhìn đứa bé,
lấy điện thoại di động từ trong túi ra đưa cho vợ: “Bấm số của Tiểu Trương giúp tôi, cứ nói là tôi có chuyện nói với cậu ta."
Minh Châu kiếm số điện thoại di động cho ông: "Đã già rồi còn hay làm giá! Người này là viện trưởng Trương, ông lại cứ gọi người ta là Tiểu Trương, làm sao còn khiến người trong bệnh viện tin phục được chứ?”
Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!