Chương Bách Ngôn cau mày: "Việc này không liên quan gì đến Lục U!"
Tần Dụ cười tự giều: "Em biết, chuyện này không liên quan gì đến cô ấy! Chương Bách Ngôn, em còn chưa đến độ không phân biệt thị phi đến mức áp đặt vấn đề của chúng ta lên Lục U."
"Vậy thì hôm nay em đang làm gì?”
Chương Bách Ngôn không thay đổi sắc mặt mà hỏi cô, ánh mắt họ chạm nhau trong gương.
Tân Dụ thoáng hoảng hốt. Anh hỏi cô đang làm gì, thực ra một cô gái làm ầm ï như vậy chỉ vì muốn có một kết quả. Hoặc là anh hoàn toàn cắt đứt với thư ký nữ kia, hoặc là anh giúp cô
hạ quyết tâm, đám cưới của bọn họ bị hủy bỏ.
Cả hai im lặng hồi lâu, Chương Bách Ngôn lạnh nhạt nói: "Rời khỏi bệnh viện trước rồi nói sau."
Anh nắm lấy tay cô, nhưng cô không nhúc nhích.
Chương Bách Ngôn biết cô muốn có một câu trả lời. Anh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cô trong gương một lúc, sau đó tháo đồng hồ, mở vòi nước rồi bắt đầu rửa tay.
Tiếng nước chảy ào ào vang lên.
Giọng Chương Bách Ngôn hơi trầm, anh trầm giọng nói: “Thư ký Lý đã tồn tại trước khi chúng ta gặp nhau. Đúng, anh thừa nhận rằng khi ký hợp đồng anh có ý định đó, nhưng anh và cô ấy chưa từng phát sinh quan hệ. Anh cũng chưa từng có tiếp xúc thân thể với cô ấy, chỉ đơn thuần là... trả tiền mua tình cảm mà thôi! Về việc đi du lịch Nhật Bản cùng nhau thì càng không có chuyện đó. Kể từ chúng ta quen biết, anh và cô ấy chưa từng có liên lạc cá nhân. Tháng trước đi Nhật Bản, vì thư ký Tống có việc nên thư ký Lý mới thay thế."
€ó lẽ là đuối lý, khi đàn ông xử lý luôn sẽ thấy chột dạ.
Chương Bách Ngôn cuối cùng hạ thấp tư thái.
Anh thấp giọng nói: "Nếu em không muốn gặp cô ấy, anh sẽ chuyển cô ấy ra khỏi Tổng công ty và đưa cô ấy đến chi nhánh nước ngoài. Sau này sẽ không bao giờ đưa cô ấy về nữa."
Anh cho rằng Tân Dụ sẽ hài lòng với kết quả này.
'Tần Dụ ngơ ngác lắng nghe.
Quả thực, kết quả này là một kết quả khiến những người trong giới này của họ hài lòng... Nếu đòi hỏi nhiều hơn nữa thì tức là tham lam!
Nhưng những ngày trước đó, cô còn tưởng rằng Chương Bách Ngôn có hơi thích cô.
Nếu thích thì như vậy không đủ.
Nhưng Tần Dụ lại không thốt nên lời. Cô đột nhiên cảm thấy mệt mỏi, ngay cả cái bóng của Lục U cô cũng chẳng so được, cô có tư cách gì mà yêu đương với Chương Bách Ngôn... Khi lý trí quay trở về, nghĩ lại chỉ cảm thấy thật nực cười.
Về đám cưới, cô sẽ không hủy bỏ.
Cứ vậy đi!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!