Lục Huân sửng sốt.
Một lúc sau cô lẩm bẩm: “Con bé không nói gì cả.”
Lục Thước vuốt tóc cô, than nhẹ: “Có lẽ là đã hoàn toàn buông bỏ rồi! Bố mẹ không ở thành phố B, chúng ta đến giúp đỡ nhà họ Chương một ít đi... Coi như là nể mặt Tiểu Diệp Hồi của chúng ta."
Vừa nói vừa cúi đầu hôn lên khuôn mặt mềm mịn của Tiểu Diệp Hồi.
Lục Huân ngơ ngác nhìn anh.
Lục Thước cười rất dịu dàng: “Sao vậy, bị ngốc à?”
Lục Huân liều lĩnh nói: 'Chẳng qua là em cảm thấy bây giờ tính tình anh rất
tốt. Nếu là trước kia thì anh nhất định sẽ cả đời không qua lại với nhà họ Chương. Lục Thước, bây giờ anh thật rộng lượng."
Lục Thước cố ý trêu chọc cô: "Anh không rộng lượng với em à? Vừa nghe nói Diệp Bạch còn sống, em cũng kích động không kém gì Lục U. Sao nào? Muốn anh tính sổ với em?”
Lục Huân không dám trêu chọc anh nữa!
Cô cúi đầu làm việc, Lục Thước im lặng nhìn cô, một lúc sau mới nhẹ giọng iệp Bạch trở về, anh cũng vui vẻ như các em vậy.”
Lục Huân sửng sốt một chút, sau đó khẽ dạ một tiếng, hai mắt lặng lẽ đỏ lên. Lục Thước đẩy cuốn vở trên đầu gối cô ra, ôm cô vào lòng.
Tiểu Diệp Hồi bị kẹp, khuôn mặt nhỏ nhắn mập mạp bị bóp méo, kêu nha nha phản kháng.
Thật là một cảnh tượng yên bình!
Chuyện Diệp Bạch chỉ có hai nhà Lục, Hoắc biết được, đối với bên ngoài vẫn che giấu trước.
Dù sao Diệp Bạch cũng không về nhà.
Lục U cố kìm nén lắm mới kiềm chế được bản thân. Cô không lợi dụng mạng lưới liên hệ giữa hai gia tộc để trắng trợn tìm người. Theo lời của Lục Thước, đàn ông chân dài, nếu anh ta không muốn về thì dù em có bắt anh ta về cũng không trói buộc được, phải do anh ta tự trở về...
Lục U vẫn luôn nhớ anh.
Vào một đêm mùa xuân, cô đứng trên sân thượng tầng hai nhìn cảnh đêm bên ngoài, Lục Huân ở cùng cô.
"Bọn nhỏ đều ngủ rồi! Lục Trầm rất muốn ôm Diệp Hồi đi ngủ, nói là con bé mũm mĩm rất đáng yêu. Nhưng Tiểu Diệp Hồi lại rất có chính kiến, muốn ngủ cùng chị gái."
Lục Thước và Lục Huân có hai đứa con.
Con trai cả Lục Trầm. Khi Lục Trầm được vài tuổi thì bọn họ sinh ra Lục Từ, tên do Lục Huân đặt... Về phần nguyên nhân thì mọi người trong nhà đều biết, chỉ là không nói ra miệng.
Lục Từ... Lục Thước là sự nhân từ ông trời ban cho Lục Huân.
Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!