Hoắc Tổng Truy Thê

Chương 2507: Tôi nhịn cậu lâu rồi!




Anh cười khẩy: “Tôi nhịn cậu lâu rồi!”

Quá khứ, anh không có lập trường, nhưng hiện tại anh là bạn trai của Lục u, bạn gái bị người bắt nạt, anh nào có đạo lý ngồi yên mặc kệ, nếu không anh còn coi như đàn ông gì chứ!

Chương Bách Ngôn cũng không sợ anh, hơn nữa trong cơ thế anh ta cũng tồn tại hệ số bạo lực cần phát tiết gấp.

Cửa toilet bị khóa trái.

Từ bên ngoài, có thế nghe thấy bên trong thỉnh thoảng truyền đến tiếng va chạm, tiếng rên rỉ…

Trên sàn nhà trắng tinh, máu tươi bắn tung tóe.

Động tĩnh lớn đến mức quản lý nhà hàng cũng phải chạy tới, cửa không mở ra được chỉ có thể báo cảnh sát, đợi đến nửa giờ sau chú cảnh sát tới, cuộc ấu đả gần như kết thúc, người nào trên mặt cũng sưng đỏ nên ai cũng không được lợi.

Diệp Bạch lau môi dưới: “Thật sự nhìn không ra ha, cũng có vài chiêu đấy!”

Chương Bách Ngôn cười khấy: “Như nhau cả

thôi.”

Bọn họ sàn sàn như nhau, vốn không có ai đắc ý, nhưng Lục u đã tới… Cô nhỏ giọng gọi Diệp Bạch, sau đó nhanh tới xem thương thế của anh.

Trong nháy mắt đó, sắc mặt Chương Bách Ngôn trắng bệch.

Thương thế có nặng hơn nữa, cũng không chổng đỡ được sự tan nát cõi lòng lúc này.

Trong quá khứ, trong mắt Lục u chỉ có anh ta, nhưng vừa rồi khi cô bước vào, trong tầm mắt của cô chỉ có Diệp Bạch… không còn anh ta nữa.

Phát hiện này, hoàn toàn đánh bại anh ta.

Mãi tới khi đến cục cảnh sát, anh ta mới tỉnh táo lại, tỉnh táo nhìn Lục u xử lý vết thương cho Diệp Bạch.

Đêm khuya, Từ Chiêm Nhu chạy tới.

Cô ta nhìn thấy dáng vẻ của Chương Bách Ngôn, thì sửng sốt, muốn băng bó vết thương cho anh, nhưng Chương Bách Ngôn từ chối, anh ta lạnh lùng nói: “Không cần!”

Từ Chiêm Nhu mở miệng: “Nhưng mà…”

Sắc mặt Chương Bách Ngôn trầm như nước, cô ta không dám nói thêm gì nữa.

Cô ta muốn bảo lãnh, nhưng chuyện lần này quá ác liệt, cô ta không có mặt mũi.

Cuối cùng, một cú điện thoại gọi tới chỗ

Trương Sùng Quang.

Trương Sùng Quang còn đang hưởng tuần trăng mật trên đảo, nhận được điện thoại mắng ra tiếng: “Cút đi! Ai cũng đừng quấy fây ông đây hưởng tuần trăng mật, gọi điện thoại cho Lục Thước, đế cho anh vợ cậu xử lý.”

Anh cúp điện thoại, Hoắc Tây ôm lấy anh từ phía sau: “Chương Bách Ngôn đánh nhau với Diệp Bạch à?”

Trương Sùng Quang: “Em đúng là con giun trong bụng bọn họ mà.”

Hoắc Tây cười khẽ: “Em là con giun trong bụng Tổng Giám Đốc Trương cơ! Để em xem Tổng Giám Đốc Trương nghĩ gì nào.”

Cô thò tay vào.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!