Hoắc Tổng Truy Thê

Chương 2502: Anh muốn làm Hoắc Tây thoải mái




Sắc mặt của Chương Bách Ngôn cực kỳ xấu, anh ta nghiêm mặt lạnh lùng mở miệng: “Lái xe.”

Tài xế vội vàng đạp ga, đưa vị Diêm Vương

mặt đen này đến sân bay. Đúng vậy, Chương Bách Ngôn rời hòn đảo nhỏ này sớm hơn dự kiến, có lẽ là vì bận, nhưng thực ra là vì tâm trạng không tốt.

Khi Trương Sùng Quang nhận được điện thoại của anh ta còn đang chuẩn bị động phòng!

Trong phòng tổng thống của khách sạn, trước cửa số sát đất tráng lệ, Trương Sùng Quang mặc chiếc áo sơ mi trắng, bên dưới là quần tây màu đen, tay nghề của người thợ chế tác vô cùng hoàn hảo, tôn lên dáng người đẹp đẽ của anh.

Anh cầm điện thoại, cười nói: “Sao lại về sớm như vậy? Lúc tới đây không phải anh rất vui sao?”

Người ở đầu dây bên kia nói gì đó, Trương Sùng Quang lại cười khẽ một tiếng: “Vậy được rồi! Tống Giám đốc chương, hẹn gặp lại ở thành phố B.”

Anh cúp điện thoại, tiện tay ném lên chiếc sô pha bên cạnh.

Đang định nâng tay cởi áo sơ mi thì Hoắc Táy bước ra khỏi phòng tắm, toàn thân ấm ướt, trên người còn khoác một chiếc áo ngủ lụa tơ tằm màu đen. Ánh mắt của Trương Sùng Quang lưu luyến dạo một vòng trên người cô, anh dám đánh cược, bên trong cô không mặc gì cả.

“Không phải chúng ta đã nói sẽ tắm cùng nhau sao?”

“Can đảm thật đấy! Em chắc chắn rằng anh

không nỡ giày vò em đúng không?”

Trương Sùng Quang nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, giọng trầm xuống: “Em mặc thế này, phải đế anh kiếm tra một chút.”

Vốn dĩ Hoắc Tây cổ ý, nên cô cũng không từ chối anh.

Cô nhẹ nhàng dựa lên vai anh, mặc kệ cho anh muốn làm gì thì làm. Chỉ một lát sau, anh đã cảm nhận được trong giọng nói của cô còn hòa lẫn tiếng thở dốc: “Em sao vậy? Khóa học tâm lý có tác dụng?”

Hoắc Tây kiễng chân hôn lên môi anh, giữa môi với răng đều là hương vị ngọt ngào.

Trương Sùng Quang giật mình.

Hương vị này, rõ ràng chính là loại kẹo mà anh đã từng cho cô ăn ở Geneva, có thế khiến phụ nữ phát điên… Hoắc Tây lấy thứ này ở đâu ra?

Hoắc Tây biết anh muốn hỏi cái gì, cô dán sát vào đôi môi mỏng của anh, khẽ thì thầm: “Chuyện này cũng đâu có khó, không phải sao? Tống Giám đốc Trương có thể lấy được, vậy em cũng lấy được… Tổng Giám đốc Trương có thích không?”

Trương Sùng Quang đánh cô một cái.

Không một người đàn ông nào sẽ không thích điều này, thế nhưng đổi với hai người họ mà nói, thứ này cũng không đem lại ký ức gì vui vẻ.

Trong lòng anh âm thầm diễn ra một cuộc chiến dữ dội.

Hoắc Tây cũng đã bắt đầu cởi từng khuy áo sơ mi của anh, vừa cởi vừa hôn lên quai hàm đường nét sắc bén của anh, quyến rũ anh: “Anh còn do dự gì nữa? Em rất hiếm khi lấy lòng anh thế này đấy.”

Yết hầu của Trương Sùng Quang không ngừng lăn lên lộn xuống, ngón tay thon dài lại không ngừng di chuyển tới lui trên người cô, cảm nhận sự mềm mại của nữ giới.

Đã rất lâu rồi.

Hai người họ rất lâu không làm chuyện đó!

Anh muốn làm Hoắc Tây thoải mái, nhưng vẫn luôn có lòng mà không có sức… Bây giờ…

Anh chặn môi cô lại, giọng trầm xuống, hỏi: “Có phải bây giờ em thấy rất thoải mái không?”

Hoắc Tây vừa không thể kiềm chế, vừa cố ý mà khẽ rên rỉ thành tiếng, mềm mại tới mức có thể vắt ra mật. Thú tính của Trương Sùng Quang hoàn toàn bị cô kích thích, quai hàm anh căng chặt, hôn môi cô, dùng một tay bế cô lên, ném lên giường… Anh thậm chí còn không kịp đi tắm hay



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!