Hoắc Tổng Truy Thê

Chương 2490: Người hầu đi chuyển lời




Nhưng cô Hồ cũng rất hợp với những món đồ thời thượng, cô ấy mang một chiếc túi vuông Himalaya số lượng giới hạn toàn cầu của LV, chỉ một chiếc túi đã có giá hai trăm hai mươi lăm ngàn tệ, nếu không có tài nguyên thì đúng là không thể lấy được.

Vào nhà họ Hoäc, cô Hồ cởi áo khoác lông, người hầu lập tức đưa lên cà phê và một danh sách.

“Bà chủ đang ở trên lầu, mời cô xem trước, xem còn có gì muốn bổ sung hay. không.”

Lục U muốn chạy trốn, cô Hồ gọi cô lại: “Con cũng xem đi, sau này chắc sẽ có ích! Khi con kết hôn...Cái thân già này của dì muốn cũng không dùng được, học trước một chút chung quy vẫn là chuyện tốt.”

Lục U:...

Cô chỉ có thể ngồi trở lại và cùng nhau xem.

Trên đường đi, người hầu báo lại là có cô Từ muốn gặp, cô Hồ không đồng ý, thái độ lạnh lùng: “Không gặp!”

Người hầu đi chuyển lời.

Cô Hồ vẫn làm việc của chính mình, Lục U ho nhẹ hỏi: “Là trợ lý của Chương Bách Ngôn? Từ Chiêm Nhu?”

Cô Hồ cười cười: “Đúng vậy! nhưng dì cũng không biết tên cô ta là gì, cũng không phải là người quan trọng...Ài, con đừng có học theo cô ta, nếu không dì sẽ nói chuyện với mẹ con.

Lục U:...

Gô nhìn lén cô Hồ, cô Hồ giống như không có chuyện gì cả, làm việc nói chuyện phiếm uống cà phê.

Ôn Noãn đi xuống, cũng y như thế.

Lúc trời chạng vạng, cô Hồ lên ô tô lén đi từ cửa sau chạy mất, Lục U không biết gì tự mình lái xe về nhà, xe mới chạy ra ngoài đã thấy một chiếc xe thương vụ màu đen đậu trước cửa.

Từ Chiêm Nhu mặc vest, đứng trước xe chờ đợi, vẻ mặt có chút lo lắng.

Lục U biết cô ta đang đợi cô Hồ.

Cô không dừng xe, từ từ lái xe ra khỏi cửa nhà họ Hoắc.

Từ Chiêm Nhu nhận ra xe của cô, vậy mà lại giang tay ra ngăn cản, Lục U

cũng không muốn gặp xui trong năm mới, nên đã dừng xe lại, nhưng không bước. xuống xe: “Có việc gì?”

Từ Chiêm Nhu đi tới, cô ta nhìn Lục U với ánh mắt rất phức tạp.

Trước đây cô ta nghĩ rằng Lục U không có gia thế, chỉ dựa vào mặt mũi, thật không ngờ Lục U lại là con gái của nhà họ Lục... Đó là gia tộc có thể sánh vai với nhà họ Hoắc.

Khóe miệng cô ta hiện lên vẻ cười khẩy: “Là cô nói cô Hồ không nhận quảng cáo của Bách Ưu đúng không? Lục U, sao cô có thể ác độc như vậy? Năm đó cô muốn kết thúc với Chương Bách Ngôn hiện tại lại muốn ảnh hưởng đến sự nghiệp, cô không có ý định để cho chúng tôi sống tốt hơn phải không, cô không phải là trong lòng không được thoải mái, chưa đủ thỏa mãn đúng không đại tiểu thư”

Lục U ngồi ở trong xe.

Trong xe rất áp, bàn tay cô đang cầm vô lăng, ngón tay cũng rất trắng trẻo...Móng tay không có sơn móng tay, mà là một màu hồng nhạt khỏe mạnh, trông rất đẹp.

Sau một lúc lâu, Lục U nhẹ nhàng mỉm cười: “Hôm nay trời lạnh, Từ Chiêm Nhu cô cũng không mặc thêm quần áo để ra ngoài, Chương Bách Ngôn không đau lòng cho người vợ chưa cưới là cô sao? Xem ra cô ở bên anh ta cũng không tốt lắm nhỉ, tôi nhớ rõ anh ta tính tình không tốt lắm. À, cô sống ngày qua ngày không tốt, sao tôi lại không thoải mái? Là vì ganh tị sao?”

Từ Chiêm Nhu tức giận, sắc mặt trắng xanh.

Lần trước cô ta làm Chương Bách Ngôn không vui, nhưng dưới sự hòa giải của mẹ Chương, cô ta được giữ lại.

Nhưng Chương Bách Ngôn cũng cho cô ta một bài học. Hiện tại cô ta đang làm việc ở bộ phận quảng cáo, cô Hồ là người mà cô phải mời bằng được, nhưng cô Hồ vẫn luôn không đồng ý, cô ta cảm thấy là Lục

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!