Anh áp trán mình vào trán cô, nhìn cô thật sâu, ánh mắt u tối đến mức không thể nhìn rõ,
Hoắc Tây cũng không dám nhìn rõ, cô nhỏ giọng: “Tôi muốn ngủ.”
“Anh ngủ với em một lát nhé! Anh sẽ bưng khay xuống lầu rồi lên ở cùng em.”
“Anh không ăn à?”
“Không đói… Dậy rồi ăn, sau đó đón Miên Miên và Duệ Duệ đến.”
Trương Sùng Quang lại không nhịn được hôn lên mặt Hoắc Tây một cái rồi mới đi xuống íâu.
Hoắc Tây từ từ nằm xuống giường.
Cô dựa vào giường, cảm thấy buồn nôn, cô biết tại sao nhưng không quan tâm.
Cô cứ nằm im lặng như thế cho đến khỉ có thêm một người nằm bên cạnh.
Trương Sùng Quang không cởi quần áo mà chỉ cởi thắt lưng quanh eo, sợ nó cạ vào người cô.
Anh vừa cởi thắt lưng ra vừa thì thầm vào tai cô: “Nếu đế nó cạ suốt hai tiếng đồng hồ thì da trên eo em chắc chắn sẽ đỏ lên.”
Hoắc Tây không nói gì.
Cô nằm nghiêng, lặng lẽ nhìn đứa bé trong nôi. Có lẽ là đã ăn no, cô nhóc ngủ rất ngon lành. Hoắc Tây vốn muốn nhìn cô bé thêm một chút,
nhưng trước mặt Trương Sùng Quang, cô lại không muốn thể hiện là mình rất thích.
Nhưng người đàn ông lại hiểu được suy nghĩ của cô, anh hôn lên gáy cô, dịu dàng hỏi: “ôm bé cưng qua cho em nhìn được không?”
Hoắc Táy hờ hững từ chối: “Nó đang ngủ, tỉnh rồi tính.”
Trương Sùng Quang không kiên trì nữa.
Anh dang tay ra, đế Hoắc Tây nằm trong lòng mình. Thực ra lúc bọn họ thắm thiết nhất cũng hiếm khi âu yếm như vậy, Hoắc Tây cảm thấy Trương Sùng Quang hiện tại đang chơi trò cuồng yêu.
Tuổi cao rồi mà rõ là!
“Đang nghĩ gì vậy? Người anh rất ấm, dựa vào anh mà ngủ.”
Thấy Hoắc Tây không nhúc nhích, Trương Sùng Quang dứt khoát kéo cô vào lòng, ôm cô một cách rất cẩn thận vì sợ làm cô đau. Anh tựa cằm lên đỉnh đầu cô, thấp giọng nói: “Mới sinh con xong, dù anh có cầm thú đến đâu cũng sẽ không làm như vậy.”
Cơ thề anh thực sự rất ấm áp, Hoắc Tây cũng biết anh không biến thái đến thế.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!