Khuôn mặt Hoắc Tây áp vào gối.
Một lát sau, cô nhẹ giọng nói: “Bố, con hơi mệt. Bố nói anh ấy mấy ngày sau lại tới.”
Hoắc Minh không nói gì thêm, ông chỉ nhanh nhẹn bế Tiểu Hoắc Tinh lên bao bọc kín, đặt vào trong xe em bé… Em bé mới sinh trợn tròn mắt, nhìn không rõ những đồ vật ngoài 20cm, nên chỉ có thế mở to đôi mắt đen nhánh, lắc cái đầu nhỏ.
Hoắc Minh nhịn không được hôn lên mấy sợi tóc trên đỉnh đầu cô bé.
Tiếu Hoắc Tinh không giống với những đứa trẻ khác, lúc mới sinh không có nhiều tóc, chỉ lưa thưa mấy sợi màu trà.
Hẳn là di truyền từ òn Noãn.
Cho dù đứa nhỏ này ra đời như thế nào, Hoắc Minh vẫn rất thích.
Ông nhìn một hồi lâu rồi mới đi ra ngoài.
Ngoài cửa, Trương Sùng Quang đang đứng chờ, thấy Hoắc Minh đi ra, anh vội vàng chào đón, cái chữ bố kia cũng không thốt ra được khỏi miệng, ngược lại hỏi: “Hoắc Tây thế nào, cô ấy có chịu gặp con không?”
Hoắc Minh không muốn nói chuyện với anh.
ông nhìn anh rồi dừng lại một chút: “Hoắc Tây nói sau mấy hôm nữa!”
Trương Sùng Quang cảm thấy hơi mất mát nhưng anh lập tức nói: “Mấy ngày này bố và mẹ cứ lo ở đây đi, Miên Miên và Duệ Duệ cứ đế ở bên chỗ con trước, tháng này con… Không bận.”
Hoắc Minh đồng ý nhưng cuối cùng ông vẫn nói thêm: “Đừng gọi như vậy nữa!”
Trương Sùng Quang không nói gì.
Tâm trạng của Hoắc Minh rất phức tạp, đã từng như bố con ruột, hiện giờ lại khách sáo như chưa từng quen biết… Thế nhưng có thế làm gì bây giờ, có mấy đứa con rồi cũng không thể cả đời không qua lại với nhau.
Đang nói chuyện thì vợ chồng Hoắc Doãn Tư tới.
Mang đồ bố cho Hoắc Tây.
An Nhiên đi vào trước, Hoắc Doãn Tư đi theo sau, cuối cùng vẫn không nhịn được trừng mắt nhìn Trương Sùng Quang.
Hiện tại Trương Sùng Quang không còn địa vị gì ở nhà họ Hoắc nữa, tiếp tục chờ đợi ở đây cũng không phải là cách hay, hơn nữa Miên Miên và Duệ Duệ đã về trước, lúc này đang ở biệt thự.
Anh yên lặng đứng ở cửa một lát, sau đó xin phép về trước.
Một tuần sau, trước khi Hoắc Tây xuất viện, cô gặp Trương Sùng Quang.
Ban đầu là ôn Noãn ở bên trong chăm sóc cô, thấy Trương Sùng Quang tới, bà lập tức tránh đi.
Lúc rời đi, bà còn nhỏ giọng nói: “Mới sinh xong, Sùng Quang, con đừng kích thích con bé!”
Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!