Hoắc Minh đi ra khỏi phòng bếp, tiến về phía màn đêm nơi sán sau, hương khói xám tỏa ra từ điếu thuốc cháy đỏ vấn vít quanh tay ông… Đôi mắt ông lại hơi ươn ướt.
Dường như cảnh năm đó lại hiện ra trước mắt.
Năm ấy, ông đưa Sùng Quang trở về, nói với anh rằng sau này nơi đây sẽ là nhà của anh, có thể kêu ông là bố, cũng có thể gọi là chú…
Sùng Quang là người ông đã chọn, anh chỉ nghĩ ông chọn anh vì nhóm máu hiếm mà anh có nhưng nếu không thích vì sao ông lại đưa anh về nhà, lợi dụng lợi ích… Mặc kệ quý giá đến nhường nào, có bao nhiêu người sẽ đồng ý chứ?
Huống chi, năm Sùng Quang học tiểu học còn xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Mất máu quá nhiều.
Cũng là Hoắc Minh ông rút 800ml máu trong một lần truyền vào cơ thế anh, 800ml là giới hạn cao nhất, nếu không phải ông thật sự xem anh như con trai, người vổn lạnh lùng như Hoắc Minh ông sẽ chịu làm vậy sao?
Hoắc Minh bước qua đường mòn, đi tới chỗ ngoặt là có thể thấy bên ngoài biệt thự.
Quả thật, nhìn ra xa sẽ thấy một chiếc xe việt dã màu đen.
Cậu con trai tốt trong quá khứ của ông đang đứng đó, rất tốt, không hút thuốc.
Hoắc Minh nhìn một lát rồi yên lặng xoay người đi vào biệt thự… Bên kia, Trương Sùng Quang cũng thấy ông, đôi môi đẹp khẽ cong lên nhưng Hoắc Minh đã đi vào phòng.
Đêm đó, Trương Sùng Quang đứng ở bên ngoài thật láu.
Hạ đi thu tới.
Trương Sùng Quang thường xuyên nấu vài món ăn đế Miên Miên và Duệ Duệ mang về, phần lớn thời gian Hoắc Tây đều chịu ăn, ước chừng là vì đứa con trong bụng.
Cô chịu ăn, anh lập tức dốc lòng nghiên cứu thực đơn.
Chỉ là cô vẫn không chịu tha thứ cho anh, không muốn cùng anh đi kiểm tra thai nhi định kỳ, không muốn gặp anh… Ngay cả khi ngày sinh nở đang đến gần, cô cũng không muốn anh tới.
“Bố, có phải sinh con rất đau hay không?” Miên Miên hỏi.
Trương Sùng Quang hơi thất thần, ngay sau đó, anh lại hoảng hốt nhớtới lúc Hoắc Tây sinh Duệ Duệ, anh cũng ởtrong phòng sinh, Hoắc Tây đau đến mức sắc mặt tái nhợt, nắm chặt lấy tay anh.
Thế nhưng vào lúc em bé được sinh ra, Hoắc Tây lại mỉm cười dịu dàng.
Cô nhẹ giọng nói: “Trương Sùng Quang, thằng bé nhìn thật đáng yêu.”
Anh mất tập trung, Miên Miên gọi anh một tiếng, lúc này Trương Sùng Quang mới tỉnh táo lại, đang định nói chuyện thì di động vang lên, là người giúp việc bên nhà họ Hoắc lén báo tin: “Cậu
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!