Hoắc Tổng Truy Thê

Chương 2330: Mẹ Lý nhìn cả nhà ba người




Cô không được tự nhiên mà nhìn sang nơi khác.

Trước khi cố Vân Phàm khởi động xe, dịu dàng theo dõi cô ây, ánh mắt chứa đầy tình cảm… Lúc này, ông ta nhẹ nhàng đạp ga, đưa một lớn một nhỏ về nhà.

Khi về đến biệt thự nhà họ cố, mẹ Lý qua đây cùng đám người giúp việc chuẩn bị bữa ăn, cổ Vân Phàm bảo bà ta nghỉ ngơi: “Những việc này có người làm là được rồi, mẹ đi nghỉ đi.”

Mẹ Lý nhìn cả nhà ba người.

Bà ta tiếp tục nhặt rau và nói: “Lúc trước còn là vợ của phú ông, tôi cũng thích tiệc xã giao và đánh bài, nếu không thì uống trà chiều và nghe kịch. Lúc đó cảm giác rất ổn, bây giờ nghĩ lại cũng như vậy, chi bằng ở nhà làm chút chuyện.”

Cố Tư Phàm không nói thêm gì nữa, đưa Lý Tư Ỷ và Cố Tư Kỳ lên lầu.

Mẹ Lý nói: “Sáng sớm đã ra ngoài, còn hai tiếng nữa mới đến giờ ăn, mọi người nghỉ ngơi một lúc đi. Giày của Tư Kỳ đã ướt rồi, cho con bé sưởi ấm chân kẻo bị cảm.”

Bạn nhỏ cố Tư Kỳ nhẹ nhàng đáp: “Cháu thay giày xuống lầu, bà ngoại chơi đắp người tuyết với cháu nhé.”

Mẹ Lý trước giờ không thích những việc này, nhưng cô bé nhỏ nhắn xinh xắn đã yêu cầu, làm sao bà ta đành lòng từ chối chứ?

Cố Vân Phàm bế cô gái nhỏ lên lầu, dùng máy sưởi ấm để làm ấm chân cho cô bé trước. Tiểu Tư Kỳ chê ông ta động tác chậm chạp nên nhăn mũi lên: “Con còn phải chơi đắp người tuyết với bà ngoại nữa đây.”

cố Vân Phàm ngồi xổm xuống, mang giày vào cho cô bé rồi nhẹ nhàng hỏi: “Con không muốn chơi với chị hả?”

Tiếu Tư Kỳ nhoẻn miệng: “Con nhường chị ấy cho bổ.”

“Đúng là rộng rãi.”

Cố Vân Phàm khen cô bé bằng một nụ hôn, sau đó bế Cố Tư Kỳ xuống lầu với mẹ Lý. Bà ta lập tức rửa tay rồi đưa Tiểu Tư Kỳ đi chơi.

Cố Vân Phàm đứng nhìn một lúc, quay đầu lên lầu.

Trong phòng ngủ chính, Lý Tư Ỷ đã tắm xong, thay bộ đồ tắm màu trắng và đang thoa kem dưỡng da.

Ông ta đi tới sau lưng, ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô ấy, hít thật sâu rồi thì thầm: “Sau khi kết hôn, bảo mẹ em dọn qua đây ở chung với chúng ta đi. Tư Kỳ rất thích bà ấy.”

Lý Tư Ỷ đang ngồi trước gương nhìn ông ta: “Sao vậy, em gả cho anh, mẹ em còn phải làm mẹ anh à?”

Cố Vân Phàm cắn vào phần thịt mềm sau tai cô ấy.

Ông ta thấp giọng khàn khàn: “Em đang nói gì đấy. Mẹ em chỉ có một cô con gái là em, không ở chung với em thì ở với ai? Một mình bà cụ ở nhà

sẽ thấy lạnh lẽo lắm.”

Lý Tư Ỷ không nhịn được mà đâm thêm một cáu: “Bà ấy cũng chỉ hơn anh khoảng mười tuổi thôi.”

Cố Vân Phàm lườm cô ấy, thân hình thon thả, làn da trắng nõn, ánh mắt ông ta thay đổi.

Ông ta vươn tay bế cô lên giường, nhẹ nhàng đè xuống… Ban ngày ban mặt, Lý Tư Ỷ không chịu nối ông ta thế này nên duỗi tay đấy cố Vân Phàm: “Lát nữa còn ăn cơm, anh như vậy bảo em đổi mặt với người giúp việc trong nhà kiểu gì?”



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!