Trương Sùng Quang biết cô ấy lo lắng điều gì, anh lãnh đạm nói: “Tôi không sao.”
Giọng thư ký Tần dịu đi: “Nếu hai ngày nữa mà vẫn thấy khó chịu, dù thế nào anh cũng phải nghe lời bác sĩ đấy.”
Lần này, Trương Sùng Quang không khăng khăng nữa, ừ một tiếng.
Lẽ ra anh phải đi truyền dịch, nhưng anh sợ Hoắc Tây kiếm tra xong không thấy anh, vì thế anh vẫn ở đây đợi… thư ký Tần biết tâm bệnh của anh nên cũng thuận theo ngồi đợi cùng anh.
Thỉnh thoảng Trương Sùng Quang sẽ ho khan vài tiếng.
Thư ký Tần rót cho anh cốc nước ấm, rồi lại đưa anh thuốc tiêu viêm: “Uống cái này cho dịu bớt trước đã, chịu đựng mãi cũng không tốt.”
Trương Sùng Quang cầm lấy, bóc ra uống.
Thư ký Tần yên tâm một chút, cô ấy thấp giọng nói một số chuyện công việc, cô ấy làm việc chuyên nghiệp và chắc chắn, Trương Sùng Quang rất tín nhiệm cô ây.
Bên ngoài, vị quản lý bộ phận quan hệ công chúng xinh đẹp kia đã đợi lâu lắm rồi, cô ta thấy Trương Sùng Quang vẫn đang ngồi trong phòng nghỉVIP.
Thế là cô ta sốt ruột.
Bữa tiệc trưa nay là lần đầu tiên cô ta ra mắt mọi người sau khi mới nhậm chức, cô ta rất coi trọng, và cũng rất muốn vớt vát hình tượng chuyên nghiệp của mình trước mặt Trương Sùng Quang, vì thế cô ta đi vào rồi khẽ nói: “Tống giám đốc Trương, hay là chúng ta đi truyền dịch trước, bữa tiệc buổi trưa rất quan trọng, bên luật sư Hoắc thì về mình lại liên hệ tiếp.”
Cô ta nói xong, yên lặng đợi chỉ thị của Trương Sùng Quang.
Cô ta nghĩ tổng giám đốc Trương sẽ có chừng mực, sẽ biết cái nào nặng cái nào nhẹ, vợ cũ và sự nghiệp đàn ông đều biết phải chọn như nào.
Nào ngờ, Trương Sùng Quang vẫn thong thả uống trà.
Thư ký Tân hiếu rõ tâm tư anh, cô ấy biết ngay vị nữ quản lý bừng bừng dã tâm này không giữ được nữa rồi, quả nhiên, khi Trương Sùng Quang đặt cốc xuống, anh nhẹ nhàng nói: “Quản lý Hứa, cô về công ty trước đi!”
Quản lý quan hệ công chúng sửng sốt: “Tống giám đốc Trương, tiệc trưa…”
Trương Sùng Quang không lên tiếng, anh chỉ quay sang nhìn thư ký Tần.
Thư ký Tần hiểu ý anh, cô ấy cũng nói luôn: “Cô về công ty trước đi! Rất tiếc cho cô Hứa, kỳ thực tập của cô chưa đạt tiêu chuẩn.”
Vị kia vẫn không cam tâm.
Cô ta nghĩ cách gọi thư ký Tần ra, nhún nhường nói: “Thư ký Tần, tòi đã làm không đúng chỗ nào à? Tôi tự thấy năng lực làm việc của tôi có thế đảm nhiệm công việc này, tống giám đốc Trương vô tình quá.”
Vừa nãy thư ký Tần không ở đây.
Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!