Trong phòng bệnh trắng xóa.
Hoắc Tây nằm yên lặng, toàn thân cô đầy những vết thương nhỏ, rất đau rất đau… đã 24 giờ rồi cô vẫn chưa tỉnh, bác sĩ kiểm tra cho cô xong nói rằng không có gì đáng ngại.
Hoắc Tây mơ một giấc mơ.
Cô mơ thấy trong thư phòng, bé Hoắc Tây đang ngồi trong vòng tay bố, Hoắc Minh đang xem sơ đồ kết cấu của một tòa nhà, bé Hoắc Tây hiếu kỳ hỏi cái này cái kia.
Sau này cô biết đó là khu phức hợp tòa nhà thương mại do tập đoàn Tây Á phát triển, ở đó còn xây dựng thêm 4 tòa dân cư liền kề.
[Đây là trụ nước cứu hỏa]
[Hoắc Tây, tòa nhà này khác với các tòa khác, tầng cao nhất có thêm một hầm an toàn…]
Hoắc Tây bé không hiểu hỏi: “Vì sao vậy ba ba?”
Hoắc Minh trẻ trung đưa tay ra xoa đầu cô bé.
[Bởi vì bố muốn tặng mấy tòa nhà này cho Hoắc Tây làm của hồi môn, Hoắc Tây sống ở đây chắc chắn sẽ giống công chúa, khi gặp phải nguy
hiểm thì có thể trốn trong cái hầm này, các vật liệu xung quanh có khả năng chống cháy, chổng thấm nước và chống đạn.]
Bé Hoắc Táy hiếu rồi: “Con biết rồi bố ạ, trốn giống như con mèo, trốn vào trong là an toàn.”
Hoắc Minh mỉm cười: “Hoắc Tây nhà ta thật thông minh.”
Tập đoàn Tây Á, của hồi môn bố tặng, hầm an toàn có thể trốn vào trong… Trương Sùng Quang dùng làm nơi bao gái.
“Bố…”
“Con trốn vào rồi! Bố ơi…”
Bố ơi, người sống ở trong này không phải công chúa,
Nơi đó đã trở thành nơi Trương Sùng Quang bao gái rồi!
Trán Hoắc Tây toàn là mồ hôi, cô không muốn tỉnh lại, nhưng ở nơi xa cứ có một giọng nói nho nhỏ gọi cô: “Mẹ ơi… mẹ ơi…”
Là Miên Miên…
Miên Miên!
Hoắc Tây mở mắt ra, ngồi bật dậy.
Thấy cô tỉnh lại ôn Noãn lập tức tiến lên, khóe mắt bà vẫn còn nước mắt: “Hoắc Tây, cuối
cùng con cũng tỉnh lại rồi, mẹ và bố con lo gần chết!”
Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!