Hoắc Doãn Tư nhanh chóng đổ xe.
Ban đêm, sân nhà họ Hoắc yên tĩnh, chỉ có tiếng côn trùng kêu râm ran.
Hoắc Doãn Tư một tay cởi dây an toàn, một
tay véo má vợ: “Nếu không phải chị anh nói, anh đã đánh anh ta rụng răng đầy đất rồi, anh có hẹn với Lục Thước rồi.”
An Nhiên khẽ thở dài: “Hai người các anh đều ngây thơ như nhau!”
Hoắc Doãn Tư nghiêng người, giơ tay tắt đèn nóc ô tô, trong bóng tối sờ soạng người cô chiếm hời, giọng anh ấy có chút khàn khàn: “Thử nói anh ngây thơ nữa xem! Còn nói hả, bây giờ anh sẽ lái xe về nhà, rồi cho Tống giám đốc An biết cái gì mới gọi là ngây thơ!”
An Nhiên:…
Trong biệt thự, Lục Khiêm và Minh châu, còn có vợ chồng Hoắc Minh đang nói chuyện.
Lục Khiêm nhìn trên lầu, hỏi Hoắc Minh: “Quyết định rồi à, Hoắc Tây thật sự tính dẫn bọn nhỏ ra nước ngoài à?”
Hoắc Minh gật đầu: “Váng, định ra nước ngoài vài năm! Mẹ con bé lo nên sẽ đi theo, cháu ở đây chăm sóc mấy đứa Hoắc Doãn Tư… Hơn nữa, bây giờ bố cháu phải có người trông.”
Lục Khiêm nghe xong, không nói gì, chỉ im lặng nhấp một nửa ly trà.
Lúc này, Hoắc Doãn Tư và An Nhiên đi vào.
“Ông cậu, cô!”
Lục Khiêm cùng Minh châu thấy vợ chồng hai người thì vui lắm: “Đã nói rồi, cháu không cần phải tới đây tiễn đâu, cô còn tay chân mà!”
Hoắc Doãn Tư đút tay vào túi, đố vấy cho vợ: “Đó là vì An Nhiên rất quan tâm đến chú đã cao tuổi!”
Lục Khiêm còn chưa mở miệng, Hoắc Minh đã nói đỡ: “Doãn Tư, cũng chỉ có An Nhiên là không chê cái miệng của con, ngày nào con cũng thích ăn hiếp con bé.”
Hoắc Doãn Tư mỉm cười: “Bố, cô ấy lại rất thích!”
Hoắc Minh xua tay ý bảo anh ấy mau đi đi.
Mặc dù Hoắc Doãn Tư nói nhiều nhưng vẫn rất ân cần đưa Lục Khiêm và Minh Châu về nhà. Sau khi lên xe, Lục Khiêm nói phiền phức quá, ông ấy có thế lái được, Hoắc Doãn Tư thắt dây an toàn, cười nói: “Lục Thước không đi được. Tiểu Huân đang trông con, nên nhờ cháu tới tiễn.”
Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Lục Khiêm vốn đang vui vẻ nghe, nhưng trước khi rời đi, ông ấy lại nhớ đến cuộc hôn nhân của Hoắc Tây.
Ông ấy im lặng một lúc rồi nói: “Đáng lẽ Sùng Quang đừng làm thế!”
Hoắc Doãn Tư không nói gì, anh ấy khởi động xe, chiếc Rolls-Royce Phantom màu đen
chậm rãi lái dọc lối đi trong sân ra đến cống biệt thự.
Ngoài cửa, Trương Sùng Quang vẫn đang hút thuốc bên xe.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!