Thư ký Tần ăn ngay nói thật với kiểu rất khó nghe: “Tống giám đốc Trương phải chú ý dưỡng sinh mới được. Đàn ông độ tuối anh đều đã tu thân dưỡng tính, cái trò bao nuôi giữa anh và cô Tống đã hết thời lâu rồi.”
Trương Sùng Quang không giải thích.
Anh quay mặt sang nhìn theo bóng dáng của Tống Vận, cô ta đang bước đi loạng choạng…
Thấy anh hơi ngây người, thư ký Tần không nhịn được nói: “Miễn tống giám đốc Trương không hổi hận là được rồi.”
Trương Sùng Quang thu lại vẻ mặt: “Lái xe đi!”
Bắt đầu từ hôm nay, anh trở nên xa cách với Tống Vận, không thường đi nhà cô ta nữa… Tống Vận mời ba lần bốn lượt mới mời được anh cùng ăn bữa cơm. Tống Vận không dễ dàng nhìn thấy anh nữa, thư ký Tần cứ nói là tổng giám đốc Trương đang bận.
Tống Vận cảm thấy vấn đề ở chỗ Hoắc Tây.
Hôm nay, Hoắc Tây vừa bước ra khỏi tòa án sau một vụ kiện kinh tế.
Một chiếc Maserati dừng ngoài cửa, cửa sổ xe hạ xuống, Tống Vận gỡ kính râm nhìn Hoắc Tây: “Bà Trương, có rảnh nói chuyện một lát không?”
Hoắc Tây đứng thẳng dáng người cao một mét bảy, mỉm cười nói: “Cô hãy gọi tôi là luật sư Hoắc. Tôi cho cô một phút, nếu nhiều hơn thì phải thu tiền.”
Tổng Vận xụ mặt: “Cô cần gì phải lấy thân phận đè người chứ?”
Cô ta sợ Hoắc Tây bỏ đi, vội vàng nói: “Cô định khi nào ly hôn với tổng giám đốc Trương?
Anh ấy sống rất mệt mỏi. Lần nào anh ấy tìm tôi tâm sự, tôi cũng cảm thấy anh ấy rất đau khố. Luật sư Hoắc, cô nên buông tay đi, đừng tăng thêm đau khổ cho anh ấy nữa. Cô nên cho anh ấy tự do.”
Hoắc Tây cảm thấy châm chọc, cười lạnh: “Cô nên nói những lời này với Trương Sùng Quang.”
Nói chuyện với Tống Vận chẳng khác nào tự hạ thấp thân phận.
Hoắc Tây đi sang bên kia mở cửa xe, lên xe, lái xe đi…
Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Tống Vận cắn môi, đeo kính râm lên, mặt mày tràn đầy vẻ không cam lòng. Cô ta cho rằng mình chủ động đi gây chuyện, Hoắc Tây sẽ không nhịn được vung tay tát mình. Cô ta muốn làm lớn chuyện để buộc Trương Sùng Quang ly hôn, nào ngờ Hoắc Tây không hề để ý đến cô ta.
Tổng Vận có chút sốt ruột. Cô ta biết thói hư tật xấu của đàn ông. Dạo này Trương Sùng Quang hay tìm cô ta, đúng là vì chọc giận Hoắc Táy, đồng thời là vì cảm giác mới mẻ… Anh không lừa được cô ta.
Chờ khi anh hết cảm giác mới mẻ là cô ta sẽ không còn cơ hội nữa.
Tống Vận định chơi lớn một lần.
Trưa thứ bảy, Hoắc Tây ăn cơm tại đại trạch nhà họ Hoắc. Dạo này cô hơi gầy, õn Noãn tự mình đi hầm canh cho cô ăn, rồi nói bóng nói gió hỏi thăm chuyện giữa cô và Trương Sùng Quang.
Bên ngoài có rất nhiều tin đồn nhảm nhí.
Hoắc Tây trả lời qua loa cho xong.
Đúng lúc này, Hoắc Minh đi đánh golf với bạn bè đã về tới nhà. Xe vừa dừng trong sán, Hoắc Minh đã nhảy xuống xe, thân thủ nhanh nhẹn vượt qua độ tuổi.
Ông đi vào trong phòng khách, Hoắc Tây vừa mới gọi một tiếng cha thì một xấp ảnh chụp bị ném lên bàn cơm.
Hoắc Minh ôm ngực, cực kì tức giận: “Con gọi Trương Sùng Quang về nhà cho cha! Bảo nó giải thích ảnh chụp là thật hay là giả!”
Ôn Noãn thấy ông thay đổi sắc mặt thì vội vàng đi lấy thuốc cho ông.
Hoắc Minh uống một viên thuốc vào mới ổn hơn một chút, nhưng mà ông vẫn còn cực kì tức giận.
Hoắc Tây cầm một xấp ảnh chụp dày cộm, tất cả đều là ảnh chụp mập mờ, vai chính là Trương Sùng Quang và Tống Vận, có cùng nhau đi du lịch Hương cảng, có cùng nhau đi đánh golf,
có cả cùng nhau ôm hôn mãnh liệt ở cửa chung cư…
Ngón tay Hoắc Tây run lên.
Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!