Thấy đêm nay tổng giám đốc Trương uống rượu, tâm trạng không vui một chút nào, cô ta bèn liên tục tấn công bằng các đòn dịu dàng: “Anh uống nhiều rồi, khách sạn không có ai chăm sóc anh cả, anh đến nhà em, em pha cho anh một cốc trà tỉnh rượu nhé? Em sẽ xoa bóp vai cho anh nữa, anh thích em xoa bóp vai cho anh lắm mà, anh nói là rất thoải mái.”
Cô ta vốn tưởng rằng Trương Sùng Quang sẽ từ chối, không thể ngờ rằng anh lại đồng ý.
Bước vào cửa, dưới ánh đèn dây tóc, nam nữ trưởng thành giống như là ngọn lửa cháy lâu ngày, nghiêng ngả lảo đảo mà ôm hôn, thậm chí không kịp chờ tới chỗ ghế sô pha, cứ thế mà hôn nhau ngay cửa.
Tống Vận ôm cổ người đàn ông, điên cuồng hôn môi với anh.
Ngón tay thon dài của cô ta kéo thắt lưng người đàn ông, đang định tiến thêm một bước thì... Mu bàn tay bị người đè lại. Cô ta ngước mắt thì thấy một đôi mắt tỉnh táo, bên trong có vẻ hững hờ khiến cô ta ngạc nhiên.
Trương Sùng Quang lạnh nhạt nói: “Thôi đi!”
Thấy anh mở cửa định đi, Tống Vận vội vàng ôm sau lưng anh, lẩm bẩm: “Là em không đủ tuổi trẻ xinh đẹp hay là vóc dáng không quyến rữ? Trương Sùng Quang, anh ôm em được không? Em muốn anh ôm eml”
Ba chữ “Trương Sùng Quang” khiến đôi mắt anh đỏ lên.
Anh quay người nhìn cô ta.
'Tống Vận đỏ mắt nói: “Em biết anh yêu cô ấy. Nhưng mà... em thật sự không
cần danh phận, em cũng sẽ không phá hư gia đình anh. Em chỉ muốn có một đêm vui sướng thôi.”
'Trương Sùng Quang đương nhiên là không tin. Có điều, khi đàn ông không được như ý, tóm lại là thích loại phụ nữ ngoan ngoãn. Anh không thích Tống Vận, nhưng anh thích cô ta săn sóc mình... Vậy nên
anh lạnh nhạt nói: “Nấu cốc trà tỉnh rượu cho tôi, rồi đi xoa bóp vai.”
Tống Vận có chút thất vọng, nhưng nghĩ đến chuyện anh còn ở lại, cô ta không phải không có cơ hội.
Đêm dài, Trương Sùng Quang lười đi khách sạn, đành phải ngủ một đêm trên sô pha. Sáng hôm sau, công ty có chuyện gấp, lúc anh đi bỏ quên áo khoác trong
nhà Tống Vận.
Lên xe, anh mở điện thoại ra xem, muốn nhìn xem có tin nhắn của Hoắc Tây hay không.
Tối qua mới xảy ra loại chuyện kia, chắc thế nào cô cũng sẽ có phản ứng thôi.
Nhưng mà không có, trên khung chat Zalo của anh và Hoắc Tây không có gì cả... Hoắc Tây đừng nói phản ứng, ngay cả một ánh mắt cô cũng không cho anh.
Trương Sùng Quang xem rất lâu rồi cười tự giều.
Văn phòng luật sư Anh Kiệt.
Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!