Lý Tư Ỷ không muốn mặc đồ do Cố Vân Phàm đưa, kể cả khi nút áo của cô bị đứt ra, không thể mặc được nữa.
Cô nói với giọng nghẹn nào: “Tôi không muốn mặc.”
Thư ký Trương hơi khó xử, những cũng không bắt buộc Lý Tư Ỷ. Cô nhìn Lý Tư Ý vịn chổ bị đứt nút áo đi về phía thang máy.
Cô đi rất kiên quyết, thư ký Trương nhìn theo mà cảm thấy nóng đôi mắt.
Thư ký Trương mới trở thành thân tín của tổng giám đốc Cố vào mấy năm nay. Cô ấy có nghe đồn về chuyện giữa tổng giám đốc Gố và cô Lý. Sau vài lần gặp mặt, cô ấy liền cảm thấy... ít nhất thì năm xưa cô Lý đã từng thật lòng yêu tổng giám đốc Cố.
Nếu không từng yêu thì cô Lý hoàn toàn có thể tiếp tục quen tổng giám đốc. Cố, để hưởng thụ tài phú của tổng giám đốc Cố, lợi dụng sự áy náy của tổng giám đốc Cố để giành nhiều lợi ích cho mình.
Có điều, cô Lý không làm vậy... Cho dù có lấy một trăm nghìn tệ, thì cũng vì trông coi đứa con nít quỷ nhà tổng giám đốc Cố.
Chắc chắn là cô Lý đã từng rất yêu tổng giám đốc Cố!
Thư ký Trương đi báo cáo với Cố Vân Phàm, cứ tưởng rằng tổng giám đốc Cố trách mình, không ngờ tổng giám đốc Cố chỉ bình tĩnh nói: “Để ở đó đi!”
Thư ký Trương đi ra ngoài.
Cố Vân Phàm lảng lặng ngồi một lát, rồi đứng dậy cầm túi quần áo đi vào trong phòng nghỉ.
Đây là nơi nghỉ trưa của anh, một không gian rộng bốn mươi lăm mét vuông, ngoài một chiếc giường lớn và một chiếc sô pha ra thì còn có vài cái tủ quần áo, thư ký chuẩn bị mỗi mùa hai bộ cho anh và cho cả Tư Ÿ.
Trước khi quay về thành phố B, anh đã nghĩ tới việc gương vỡ lại lành với cô.
Nhưng sau khi gặp nhau, Lý Tư Ỷ lại nhanh chóng quyết định đi xem mắt tìm người kết hôn.
Anh biết anh là một trong các nguyên nhân. Bởi vì cô không muốn cho anh cơ hội, cũng không muốn anh tiếp cận cô, và lý do tốt nhất chính là một người bạn
trai chính thức hoặc là một người chồng.
Cố Vân Phàm anh là người có thân phận có địa vị, không thể nào đi làm kẻ thứ ba được.
Tư Ÿ,em hận anh đến thế sao?
Cố Vân Phàm treo quần áo cô lên, vuốt nhẹ dãy quần áo hàng hiệu được lựa chọn kỹ càng...
Sau khi ra khỏi cao ốc Cố Thị, Lý Tư Ỷ đi lên xe mình.
Cô kéo gương xuống xem, xem mình ở trong gương, phấn mắt lem nhem, đôi mắt sưng lên, thật sự là cực kì chật vật. Cô cứ như vậy mà xem mình, rồi lại nhắc nhở mình...
Cô phải rời xa Cố Vân Phàm!
Cô không dám về nhà thay đồ. Sợ mẹ nghỉ ngờ, cô tìm cửa hàng quần áo nữa gần đây mua một bộ đồ để thay. Sau đó, cô nhận được điện thoại của Trình Luật.
Anh cất giọng lười nhác lại tùy tính: “Phải làm sao bây giờ Lý Tư Ỷ, anh nghiện hẹn hò với em rồi!”
Lý Tư Ỷ cầm điện thoại, nhìn dòng xe cộ tới lui bên ngoài, một lúc sau mới hỏi: “Đêm nay anh có rảnh không?”
Anh ta không trả lời, chỉ gửi một định vị cho cô. Là địa chỉ một nhà hàng cao cấp.
Một bữa cơm Pháp rất đắt, hai người ăn là phải tốn mấy nghìn tệ, bình thường hẹn hò ở nơi đây có nghĩa là đối phương coi trọng mình.
Lý Tư Ỷ biết anh ta mới mua nhà, không hề dư dả, nên định đổi nơi khác. Có điều, ngay sau đó cô lại nghĩ, có lẽ Trình Luật đã suy xét rất lâu mới quyết định, bây giờ cô nói muốn đổi địa điểm, chắc sẽ làm anh ta mất hứng, cứ đợi ăn xong rồi nói vậy.
Cô đã không còn là thiên kim tiểu thư nữa. Một bữa cơm hai ba trăm tệ cũng đủ khiến cô vui vẻ.
'Tám giờ tối.
Lý Tư Ỷ và Trình Luật cùng nhau ngồi ăn tối trong nhà hàng Pháp cao cấp, khung cảnh rất đẹp, chắc là mới sửa chữa, còn có cả đàn dương cầm.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!