Nghĩ tới đây cô ấy xoa xoa mặt!
Thì ra mình đã đầu 30 rồi!
Trước giờ tan làm ba mươi phút, cô ấy lái xe đến biệt thự của Cố Vân Phàm, địa chỉ là thư ký Trương, thư ký riêng của ông ta gửi cho cô ấy, một đứa trẻ đi học, Lý Tư Ỷ phải thêm liên lạc của Cố Vân Phàm, tài xế, thư ký.
Sự phô trương lãng phí của người giàu, trước đây Lý Tư Ỷ cũng vậy.
Đến biệt thự, mái ngói màu xanh rất khí thế.
Người gác cổng hỏi thân phận xong thì cho cô ấy vào, bảo vệ rất khách khí, còn chụp ảnh cho cô ấy rồi nói lần sau cứ đi thẳng vào, Lý Tư Ỷ cười: "Anh khách khí quá rồi."
Bảo vệ chỉ cười.
Khi Lý Tư Ỷ dừng xe, cô ấy trông thấy chiếc Roll - Royce màu đen, lúc tắt máy. cô ấy nghĩ thầm không phải Cố Vân Phàm không có nhà sao, sao giờ này mà xe lại ở nhà?
Xuống xe thì có người giúp việc tiến lên đón, khuôn mặt tươi cười: "Cô Tư Ÿ."
Lúc đầu Lý Tư Ỷ chưa chú ý, nhưng khi nghe lại giọng nói này, cô ấy ngẩng mặt lên nhìn thì thấy chị Vương.
Cô ấy sửng sốt: "Chị Vương, sao chị lại ở đây?"
Chị Vương cười: "Ông Cố thu xếp xong liền đón tôi sang đây, nói là để tôi yên tâm ở đây chăm sóc cô chủ nhỏ, sau này cứ ở đây dưỡng lão luôn."
Lý Tư Ỷ khá bất ngờ, mặc dù Hoắc Doãn Tư vẫn luôn kêu chị Vương là "Chị ấy là mẹ già của Cố Vân Phàm", nhưng cô ấy biết An Nhiên đối xử rất tốt với người ta, sao Gố Vân Phàm lại đón người sang đây rồi?
Nhưng cô ấy không tiện nói gì, chỉ có thể cười cười: "Vậy chị chăm sóc cẩn thận nhé."
Chị Vương tự nhiên cầm lấy túi xách của cô ấy: "Cô chủ nhỏ ngoan lắm! Rất nghe lời! Còn xinh xắn nữa! Vừa nãy vì cô tới, cô bé còn đi tắm, gội đầu với chải tóc nữa, tôi thấy cô bé thích cô lắm."
Lý Tư Ỷ không thể nghe nổi nữa. Trước khi đi vào phòng khách, Lý Tư Ỷ thấp giọng nói: "Tôi có bạn trai rồi! Tôi
đã cắt đứt với anh Cố từ lâu rồi, bây giờ tôi chỉ tới dạy ngoại ngữ thôi, hơn nữa còn không biết sẽ dạy được mấy buổi đây."
Chị Vương lại không để rồi! Ông ấy bảo, người trẻ tuổi thể nào cũng phải lựa chọn vài lần, thì mới biết ai là người tốt nhất!"
Lý Tư Ỷ tức giận, cô ấy thầm mắng: "Tam quan bất chính!"
Đang nói thì họ đã đi vào phòng khách, quả nhiên Cố Vân Phàm đang ở nhà, ông ta đang lật báo rồi nói rất tùy ý: "Ai tam quan bất chính? Nói tôi à?”
Chị Vương mím môi cười, tránh đi, đi lên tầng gọi bạn nhỏ Cố Tư Kỳ. Xung quanh không có ai.
Lý Tư Ỷ thấy Cố Vân Phàm như thế, cô ấy tức mà không làm được gì, cô ấy không giả bộ nữa, cô ấy lạnh giọng hỏi: "Cố Vân Phàm, anh có ý gì hả? Anh không chịu được cảnh tôi sống vui có phải không hả? Tôi đã có bạn trai rồi, sao anh còn âm hồn bất tán thế hả? Anh cứ phải phá hủy cuộc đời tôi thì anh mới vui sao?"
Cố Vân Phàm đang cầm tờ báo, ông ta ngừng lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!