Lý Tư Ỷ cũng không muốn cãi nhau làm cả hai khó xử, cô ấy ừ một tiếng.
Cô ấy lên xe của An Nhiên.
An Nhiên không thấy bất ngờ tí nào, có sự tồn tại của gậy khuấy cứt là tổng giám đốc Gố, cuộc sống tình cảm của Lý Tư Ỷ sao mà tốt lên được?
Cô ấy khởi động xe, tùy ý nói: "Vậy có hai chúng ta đi thôi à?” Lý Tư Ỷ gật đầu. Cô ấy ngồi cạnh An Nhiên, dựa lưng lên ghế rồi nói: "An Nhiên, lý trí nói với tôi rằng người như Trình Luật đã là tốt lắm rồi, anh ấy có công danh lợi lộc mà không có tật xấu nào, nhưng t‹
An Nhiên có thể hiểu cho cô ấy.
Những gì Trình Luật thể hiện ra đúng là là tâm lý của hầu hết đàn ông là muốn leo lên tầng lớp cao hơn, nhưng Lý Tư Ỷ sinh ra đã có những cái này rồi, tuy bây giờ gia cảnh sa sút, nhưng vòng bạn bè vẫn còn đấy.
Nói trắng ra, bọn họ không phải người cùng đường.
Nhưng Lý Tư Ỷ đã đầu 30, chuyện lớn cô ấy vẫn phải tự đưa ra quyết định, An Nhiên chỉ có thể làm người lắng nghe thôi.
Hai người trò chuyện suốt dọc dường, rồi lại uống cà phê đi dạo phố.
Về đến nhà, tâm trạng của Lý Tư Ỷ đã vui hơn nhiều, mẹ Lý thấy cô mặt mày tươi tắn tưởng cô ấy đi hẹn hò với Trình Luật, thế là bà ấy rất mừng, đặc biệt nấu cho Lý Tư Ỷ hai quả trứng gà.
"Ăn nhiều vào, bây giờ con gầy quá!"
"Béo tí sau này dễ mang thai."
Lý Tư Ỷ biết suy nghĩ của mẹ cô ấy, cô ấy muốn giải thích nhưng lại sợ mẹ thất vọng, thế là cô ấy không nói gì cả.
May mà Trình Luật vẫn đúng mực.
Ngày hôm sau, Lý Tư Ỷ đi làm thì nhận được hoa Trình Luật tặng. 99 bông hồng trắng tươi mềm còn đọng giọt nước, loại nhập khẩu. Đóa hoa này không dưới một nghìn tệ.
Vừa khéo Trình Luật gọi điện tới xin lỗi và dỗ cô ấy, Lý Tư Ỷ gật đầu: "Em rất thích! Nhưng hơi đắt."
Trước đây cô ấy sẽ không nói như vậy, nhưng bây giờ khác rồi.
Trình Luật cười một tiếng: "Em yên tâm nhận đi! Tháng này anh được hơn một trăm nghìn tiền thưởng cơ."
Lý Tư Ỷ vâng một tiếng, ôm chặt bó hoa.
Mối nguy đầu tiên khi hai người ở bên nhau đã an toàn vượt qua, cô ấy nghĩ cô ấy cũng nên bao dung một chút, cô ấy không thể cứ lấy tiêu chuẩn ngày xưa của mình để đánh giá Trình Luật, bỏ ra hào quang của cô chủ nhà họ Lý, thực ra cô ấy cũng giống Trình Luật, lúc gặp những gia trưởng kia cô ấy cũng phải cúi đầu khiêm tốn, cũng phải nhìn sắc mặt người khác.
Nghĩ vậy, cô ấy thoải mái hơn rồi.
Buổi chiều, trợ lý của cô ấy tới nói: "Có ông Cố gọi điện tới, nhắc ngài đừng quên đi gia sư cho con ông ấy."
Lý Tư Ỷ hơi giật mình, lúc này cô ấy mới nhớ đến Cố Vân Phàm.
Hôm nay là thứ sáu, thế mà cô ấy quên mất.
ồi thần, cô ấy gật đầu: "Được, bảo lại là tôi biế
Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!