Hoắc Tổng Truy Thê

Chương 2127: Họ dựa quá gần rồi




Nói xong, Lý Tư Ỷ muốn vùng khỏi tay ông ta.

Họ dựa quá gần rồi.

Bên trong xe tối tăm, bả vai của cả hai cũng kề bên nhau. Lý Tư Ỷ cảm nhận được nhiệt độ truyền đến trên người ông ta. Dù cô ấy cố gắng che giấu nhưng vẫn không lừa được chính mình. Thật ra, cả người cô đang run rẩy.

Có lẽ vì sợ hãi, cũng có thể do nguyên nhân khác.

Cô ấy vùng vẫy mấy lần nhưng không thoát được, bởi vì Cố Vân Phàm không chịu buông.

Cố Vân Phàm nghiêng đầu nhìn chiếc ghế trẻ em bên cạnh. Nhóc Tư Kỳ vừa mới lên xe đã nghiêng đầu ngủ mất. Cô bé trông rất xinh đẹp, những sợi tóc đen mảnh mai phủ lên gương mặt trái xoan trắng ngần.

Bây giờ cô bé đang ngủ trông yên tĩnh và xinh đẹp.

Cố Vân Phàm nhìn vài giây rồi thu lại tâm mắt. Ông ta quay đầu nói nhỏ với Lý Tư Ỷ: “Cô muốn đánh thức con bé à? Để con bé tỉnh dậy, nhìn thấy bố mình và chị

gái mà nó thích cầm tay, kề vai bên nhau, có lẽ...”

Cố Vân Phàm khẽ cúi đầu, hai người càng sát vào nhau hơn, gần đến mức hơi thở như hòa quyện vào nhau.

Cơ thể Lý Tư Ỷ cứng đờ. Cô ấy ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của ông ta, khó tin nói: “Ông điên rồi à? Ông có biết mình đang làm gì không?”

Cố Vân Phàm cười khe khẽ rồi hỏi lại: “Tôi muốn làm gì cơ?”

"Vô vị!"

Lý Tư Ỷ nhích người né tránh tiếp xúc với ông ta. Nhưng bàn tay Cố Vân Phàm vẫn đang nắm chặt khiến cô ấy không nhúc nhích nổi dù chỉ một chút. Không

những thế, ông ta còn đan mười ngón tay vào cùng cô ấy

Ngón tay thon dài vời những khớp xương rõ ràng khiến cô ấy cảm nhận được sức mạnh của đàn ông.

Lý Tư Ỷ có ngốc đến đâu cũng đoán ra được ý đồ của ông ta. Quả thực, Cố Vân Phàm cúi người vờ như vô tình cọ qua vành tai cô ấy. Cho dù chỉ có một giây nhưng là cô ấy vẫn là phụ nữ, có thể nhạy cảm nhận ra đối

phương khẽ cắn nhẹ lên vành tai mình.

Thật ra tiếp xúc ngắn ngủi này giống như hòn đá to bị ném xuống mặt hồ tĩnh lặng.

Cuối cùng, Lý Tư Ỷ không nhịn nổi nữa.

Cô ấy đẩy mạnh ông ta ra, giơ tay rồi ra sức chà lau những nơi ông ta chạm vào. Chỗ đó vốn bị chà đến đổ bừng nhưng vì trong xe tối om nên không nhìn rõ.

Cố Vân Phàm dựa người về phía sau rồi không nhúc nhích, cứ nhìn chằm chăm vào cô ấy như vậy.

Lý Tư Ỷ chậm rãi buông tay.

Một lúc lâu sau, cô ấy cất giọng lạnh băng: “Ông Cố tiễn người ta đều tiễn như vậy hả? Ông Cố mới mất vợ không lâu, dù có nhu cầu sinh lý thì cũng đừng nóng vội như vậy chứ?”



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!