Ôn Noãn tựa lưng vào ghế, bà dịu dàng nói: "Lúc trẻ ông bận lắm, nào là chạy vào bệnh viện truyền máu, nào là ra nước ngoài kiện tụng, làm gì có rảnh mà sinh con.
Hoắc Minh bị chọc đao, ông vươn tay ra sờ khuôn mặt vẫn xinh đẹp của vợ, nói nhỏ: "Chuyện từ năm nào rồi mà bà còn nhớ vậy!"
Ôn Noan nghiêng đầu hôn môi ông một chút.
Hoắc Minh thỏa mãn ngay.
Ngày hôm sau, An Nhiên tới công ty.
Không ngờ Cố Vân Phàm đã đến tổng công ty rồi, An Nhiên khá là bất ngờ, bởi vì đợt này Cố Vân Phàm toàn ở thành phố H, không tới tổng công ty ở thành phố B.
Như thể ông ta đang trốn một người.
Trong văn phòng chủ tịch, Cố Vân Phàm ngồi trên sô pha, ông ta định hút thuốc nhưng lại cất đi.
"An Nhiên, nghe nói cô có thai à?”
An Nhiên đang khom lưng rót nước cho ông ta, nghe vậy cô ấy ngẩn người: "Sao ngài biết?"
Cô ấy tưởng Cố Vân Phàm có liên lạc với Lý Tư Ỷ, nhưng không ngờ, Cố Vân Phàm cười nhẹ bảo: "Chị Vương nói cho tôi biết."
An Nhiên nghe ra chút ý vị.
Cô ấy pha trà xong, cô ấy khẽ đặt lên bàn trà trước mặt Cố Vân Phàm, cô ấy chậm rãi hỏi: "Ngài còn liên lạc với chị Vương à?"
Cố Vân Phàm cười nhẹ. An Nhiên đoán được, ông ta chưa bỏ được Lý Tư Ý, nhưng vậy thì sao chứ, Cố
Vân Phàm đã kết hôn rồi... mấy tháng nữa ông ta sẽ có thêm một đứa con đáng yêu.
Hai người hết cơ hội rồi, An Nhiên càng không nhắc đến Lý Tư Ÿ. Im lặng một lát. Cố Vân Phàm bỗng hỏi: "Cô ấy... vẫn ổn chứ?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!