An Nhiên thản nhiên nói: “Trong thẻ của em chỉ có hơn một trăm nghìn tệ thôi!”
Hoắc Doãn Tư liếc cô một cái: "Vậy là đủ rồi
Anh đưa cô đến trung tâm mua sắm, có vẻ như anh đã sớm chọn được chiếc. nhẫn cho mình rồi. Chiếc nhẫn giá cả phải chăng nhưng trông rất đẹp trên ngón
tay thon dài của người đàn ông, giá lại rẻ đến bất ngờ, chỉ hơn mười nghìn tệ.
Quẹt thẻ xong, giám đốc Hoắc rất kiêu ngạo yêu cầu An Nhiên đeo nhẫn cho mình.
Anh thúc giục: “Không phải em nên đeo nó cho anh sao?”
An Nhiên gần đây khá chiều chuộng anh, cô ngước mắt lên nhìn anh, sau đó nhấc ngón tay anh lên, nhẹ nhàng lồng chiếc nhẫn vào ngón tay anh. Lúc đó đột nhiên sống mũi cô hơi cay cay.
Cô nghĩ về quá khứ của mình với Hoắc Doãn Tư.
Có những lúc ngọt ngào, có những lúc làm tổn thương nhau nhưng cuối cùng họ vẫn ở bên nhau!
An Nhiên vẫn ngẩng đầu nhìn anh.
Trong mắt cô là tình yêu, tình yêu đó rõ ràng đến nỗi anh không thể nhầm lẫn nó với bất kỳ cảm xúc nào khác.
Hoắc Doãn Tư dùng tay trái nắm lấy tay cô, bất chấp dòng người qua lại, anh nghiêng người về phía trước hôn An Nhiên... rồi cẩn thận ôm cô vào lòng.
Nụ hôn chỉ kéo dài hai giây, nhưng vì khí chất cao quý của Hoắc Doãn Tư nên vô số người tụ tập xung quanh để xem.
Sau khi An Nhiên lên xe, mặt cô đỏ bừng.
Hoắc Doãn Tư hôm nay vốn muốn hôn cô, trong bãi đậu xe lại không có người. Anh tiến tới hôn cái cổ thon nhỏ của cô, nhỏ giọng nói với cô: “Không ngờ em lại đồng ý nhanh như vậy, cho nên... mọi việc có chút vội vàng! Buổi tối chúng ta đến khách sạn chúc mừng nhé, chỉ hai ta thôi?”
An Nhiên biết rõ “chúc mừng” trong câu nói của anh có nghĩa là gì.
Cô không khỏi đỏ mặt: "Anh hãy kiềm chế chút đi! Từ giờ trở đi..."
Hoắc Doãn Tư dùng đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm cô, nói rất cởi mở: “Lúc lên đỉnh anh rất muốn một đêm thức trắng, chỉ cùng em làm việc đớ”.
An Nhiên nghe không nổi những lời này nữa. Hoắc Doãn Tư vừa nói vừa tiến tới, bế cô lên, ôm vào lòng rồi hôn cô.
Nam nữ trưởng thành, khi ở riêng với nhau, đương nhiên không thể chỉ hôn nhau.
Nhưng cũng không thể thực sự tới bến được. Cuối cùng, An Nhiên đỏ mặt, giúp anh giải quyết một lần... Xong xuôi, cô nằm trên vai anh, bầu không khí trong xe rất gợi tình. An Nhiên xấu hổ đến nỗi không dám nhìn anh.
Nhưng Hoắc Doãn Tư cũng thích chèn ép cô: “Giám đốc An, chúng ta là vợ chồng hợp pháp, sao em lại không thể nghĩ thông vậy?”
Những cặp vợ chồng mới cưới luôn phải làm điều gì đó kích động.
Cuối cùng, Hoắc Doãn Tư không nhịn được, ôm An Nhiên về căn chung cư cũ, quấn lấy cô cả buổi sáng.
An Nhiên mê đắm kỹ năng của anh, không thể thoát ra được.
Khi cô tỉnh dậy lần nữa thì đã là ba giờ chiều, cô bị tiếng chuông điện thoại di động đánh thức.
Cuộc gọi là của Cố Vân Phàm, lời nói rất ngắn gọn, bảo An Nhiên ra sân bay đón người.
An Nhiên cúp điện thoại, trầm ngâm một hồi.
Người cô cần đón chính là vợ của chủ tịch Cố, Cố phu nhân... Cố Vân Phàm. bảo cô đi đón người là vì đã cân nhắc hai vấn đề. Nếu ông ta tự đi đón thì có chút tự hạ thấp bản thân, mà An Nhiên là giám đốc chỉ nhánh công ty ở thành phố B, cũng là tâm phúc của Cố Vân Phàm nên để cô đi rất hợp lý.
An Nhiên thầm nghĩ, lần này Cố phu nhân đến thăm chắc chắn không phải là chuyện tốt gì.
Cô khế thở dài, vén chiếc chăn mỏng lên, đứng dậy đi vào phòng tắm để làm sạch cơ thể. Nhìn vào gương, cô thấy những dấu hôn dày đặc trên người mình,
trong lòng thầm nghĩ, Hoắc Doãn Tư căn bản không phải người.
Sau khi cô tắm xong, một chiếc khăn tắm khô được quàng qua vai rồi quấn quanh người cô.
Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!