Ôn Noãn bưng mấy bộ trang sức quý báu ra và nói: "Tuổi con mà đeo phỉ thúy hoặc ngọc xanh lam thì còn hơi sớm, mấy bộ này khá hợp với con."
Bà lại cười tủm tỉm: "Mấy năm này Doãn Tư cũng sưu tầm được kha khá. Tuy nó không nói mẹ cũng biết là gom cho con. Chờ khi nào về con hỏi nó đi."
Mặt An Nhiên đỏ bừng.
Dĩ nhiên cô nào dám hỏi chuyện này.
Ôn Noãn giữ mình cô lại nói chuyện một lúc lâu, còn lôi ảnh hồi bé của Hoắc Doãn Tư ra cho An Nhiên xem, có cả của Hoäc Tây, Lục Thước... mấy người mà
An Nhiên quen thuộc.
Ôn Noãn nói: "Hồi Lục Thước còn bé không biết bố của mình, còn luôn mồm gọi cậu, từ đó gọi suốt bao năm."
An Nhiên cười khẽ.
Cô nhìn những đứa trẻ trong ảnh, đáy lòng thoáng hâm mộ, tuổi thơ cô không có những thứ này.
Ôn Noãn nhìn ra.
Bà khẽ đè mu bàn tay An Nhiên, cười nói: "Bây giờ trong nhà đông trẻ con, cũng ồn ào ầm ï. Khi nào con và Doãn Tư kết hôn là có thể chuyển về ở... Doãn Tư rất thích bé gái, thòm thèm mãi đấy."
An Nhiên chợt nghĩ đến mấy hôm nay, Hoắc Doãn Tư làm chuyện đó với cô đều không dùng biện pháp phòng tránh gì.
Cô cũng không uống thuốc. Nhưng mấy tháng liền, cô mãi mà không mang thai. Từ nhà họ Hoắc trở về, Lâm Hi nán lại chơi hai ngày.
Hoäc Doãn Tư lái xe, vừa nhìn xe đằng trước vừa hỏi bâng quơ: "Mẹ anh nói gì với em thế?"
An Nhiên trả lời thành thật: "Cho em mấy bộ trang sức."
Phía trước là đèn đỏ, Hoắc Doãn Tư dừng xe lại, nghiêng đầu nhìn cái hộp ở ghế sau.
Sau đó anh ấy lại nhìn An Nhiên: "Không từ chối nữa à?"
An Nhiên vẫn luôn hiểu người này, lại bắt đầu chọc ngoáy cô rồi, bèn nói: "Vậy bây giờ quay lại trả nhé!"
Hoắc Doãn Tư véo má cô: "Hẹp hòi!"
Đèn xanh sáng lên, anh ấy lại nhấn chân ga. An Nhiên nghĩ một lát chợt hỏi: À... Mẹ bảo anh muốn có một cô con gái, nhưng chúng ta lâu như vậy mà vẫn chưa có em bé, có phải một trong hai chúng ta có vấn đề không? Hay là đi bệnh viện kiểm tra thử đi?"
Cô vừa hỏi xong, bầu không khí trong xe bỗng trở nên yên tĩnh một lúc lâu.
Mãi một lúc sau, giọng anh hơi sốt sắng: "Em muốn em bé à? Không phải em muốn gây dựng sự nghiệp, không bận tâm những thứ này à?"
An Nhiên khẽ tựa vào lên ghế dựa, quay sang nhìn anh rồi nhẹ nhàng nói: "Hoắc Doãn Tư, em đang nói chuyện nghiêm túc với anh đấy! Có cần đi bệnh viện kiểm tra không?"
Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!