Hoắc Doãn Tư nhìn cô, chậm rãi nói: "Nếu em muốn thì chúng ta có thể trực tiếp đi đăng ký kết hôn luôn. Dù sao anh cũng không có ý định tìm mẹ kế cho Lâm HỈ'.
An Nhiên ngước mắt nhìn anh...
Đúng lúc này, chuông điện thoại di động mà An Nhiên đặt bên cạnh đột nhiên rung lên, cô thấy cuộc gọi tới là của Lý Tư Ỷ.
An Nhiên liếc nhìn Hoắc Doãn Tư. “Sao thế, người tình gọi tới nên không tiện nghe trước mặt anh à?” An Nhiên không còn cách nào khác đành phải trả lời... Giọng nói nửa như sắp
khóc của Lý Tư Ỷ vang lên ở đầu dây bên kia: "An Nhiên, đồ đáng ghét này! Ngày mai tôi đính hôn. Tối nay tôi tổ chức tiệc độc thân. Cô sẽ đến tham gia chứ?”
Lúc này An Nhiên mới nhớ ra ngày mai là ngày 14 tháng 2.
Lễ tình nhân cũng là ngày Lý Tư Ỷ đính hôn.
Tuy nhiên, đêm nay Lý Tư Ÿ lại làm loạn thế này, An Nhiên đoán cô ấy vẫn chưa buông xuống được chuyện cũ. Cho nên cô không yên tâm hỏi: “Bên cạnh cô còn có ai không?”
Lý Tư Ỷ kêu lên: "Không còn ai! Không còn nữa!"
Nói rồi cô ấy lảm nhảm thêm vài câu nữa.
Lúc này có người cầm lấy điện thoại di động, thấp giọng nói: “Là thư ký An phải không! Tôi là chị Vương... Đúng vậy, Tư Ỷ ồn ào quá, tôi lại không dám gọi điện cho Gố tiên sinh, giờ nên xử lý thế nào đây?”
Chị Vương?
Lý Tư Ỷ đang ở trong biệt thự mà Cố Vân Phàm tặng lúc trước?
An Nhiên vội vàng nói: "Chị chăm sóc cô ấy giúp tôi, tôi sẽ tới ngay".
Cô cúp điện thoại, nhìn Hoắc Doãn Tư, anh cũng nhìn lại cô.
An Nhiên kỳ thực cảm thấy có chút áy náy, cô nhỏ giọng nói: "Lý Tư Ỷ không ổn, ngày mai là lễ đính hôn của cô ấy, em đi xem cô ấy có sao không... Anh có thể
chăm sóc Lâm Hi được không?"
Hoäc Doãn Tư phủi phủi mùn cưa trên người, chậm rãi nói: "Tại sao anh phải đồng ý?"
Lúc này An Nhiên cũng chỉ đành xuống nước.
Cô đứng dậy đi tới trước mặt anh, giúp anh phủi phủi mùn cưa, dịu giọng nói: “Coi như em cầu xin anh nhé".
Hoắc Doãn Tư nhìn cô không chớp mắt. An Nhiên liếm nhẹ môi dưới, mặt dày nghiêng người về phía trước, muốn hôn một cái để lấy lòng anh...
Nhưng cô chưa kịp hôn, anh đã khàn giọng nói: "12 giờ rưỡi phải về! Nhà có giờ giới nghiêm”.
An Nhiên tuy mặt nóng bừng nhưng lại cảm thấy nhẹ nhõm và thở phào một hơi.
Cô thay quần áo, Hoắc Doãn Tư ném chìa khóa xe cho cô:“Em nên lái chiếc xe này đi. Nội thất quá xa hoa, anh không quen”.
An Nhiên không đồng ý cũng không từ chối.
An Nhiên lái xe của anh, chẳng mấy chốc đã đến biệt thự của Lý Tư Ỷ. Cô vừa bước vào, người giúp việc đã chạy tới nắm tay cô: "Thư ký An, cô đến rồi! Cô ấy vừa khóc vừa gây chuyện, tôi cũng không dám gọi gia đình cô ấy đến. Hơn nữa cũng không thể để người nhà họ biết đến nơi này... họ không biết về mối quan hệ của cô Tư Ỷ và Cố tiên sinh!"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!