Hoắc Doãn Tư nhìn chằm chằm cô, nói rất chậm: “Lâm Hi nói thím Lâm rất thích đặt chìa khóa dưới dưới thùng sữa giấy.”
Đây không phải là trọng điểm.
Anh đi lên tứm cánh tay An Nhiên, nhẹ giọng nói với thím Lâm: “Tôi và An Nhiên có chuyện riêng cần giải quyết.”
'Thím Lâm vội vàng đi ra ngoài. “Thím đừng đi!”
Hoắc Doãn Tư túm cánh tay An Nhiên, kéo cô vào trong phòng ngủ, động tác có vài phần thô lỗ.
Thấy vậy, thím Lâm muốn nói lại thôi.
Cuối cùng, bà dứt khoát khóa cửa, đi ra ngoài, nhằm mắt làm ngơ.
Rầm một tiếng, cửa phòng ngủ đóng lại.
Hoắc Doãn Tư thật sự rất tức giận. Anh ném An Nhiên lên chiếc giường mềm mại. Lúc cô giấy giụa muốn chạy, anh quỳ một gối bên cạnh cô, dùng một tay giữ chặt hai cổ tay mảnh khảnh của cô, còn một tay khác thì cởi áo khoác ngoài của cô.
Áo sơ mi lụa mỏng, dáng người thướt tha quyến rũ, có loại hấp dẫn khó tả theo lồng ngực phập phồng.
“Hoắc Doãn Tư, anh làm gì vậy?”
Hoắc Doãn Tư thật sự tức giận, vừa đè chặt cô, vừa bóp cằm cô, bày cô thành dáng vẻ mời gọi, hừ lạnh bên tai cô: “Em nói xem anh muốn làm gì?”
Anh đúng là rất xấu tính. An Nhiên đành phải cắn chặt môi, để tránh thốt ra tiếng rên rỉ.
Cô giấy giụa một lát, sau lưng đã ướt đẫm mồ hôi.
Cô bối rối quay mặt đi, thở hổn hển: “Anh là đàn ông đấy hả? Có đàn ông nào. ức hiếp phụ nữ như anh không? Đè người ta lên giường, muốn làm sao thì làm. Anh có nghĩ tới chuyện thím Lâm còn ở bên ngoài, sau này em còn mặt mũi gì nữa không?”
“Thím Lâm đi ra ngoài lâu rồi.” Hoắc Doãn Tư vẫn không thay đổi ý định.
An Nhiên dùng chân đá đá anh, lại bị anh túm lại...
Hoắc Doãn Tư ánh mắt sâu thẳm, kề khuôn mặt ra sau tai cô, lẩm bẩm: “Anh thật sự rất tức giận! An Nhiên, anh là người không nói lý sao hả? Em không muốn sống với anh, nên đưa thằng bé đến nhà họ Hoắc? Em không cần con sao? Lâm Hi sẽ nghĩ như thế nào hả?”
An Nhiên không lên tiếng.
Cô như là cạn kiệt sức lực, lẳng lặng nằm yên.
Trên mặt cô không một chút cảm xúc, chỉ có nước mắt nhấp nháy nơi khóe mắt để lộ bất đắc dĩ và chua xót trong cô...
Cô có thể làm gì bây giờ? Cô không thể cứ vậy mà dọn đến sống chung với Hoắc Doãn Tư.
Cô còn chưa hiểu rõ những gì đang xảy ra giữa hai người họ. Đưa Lâm Hi cho nhà họ Hoắc là cách tốt nhất mà cô có thể nghĩ ra được. Hoắc Doãn Tư nhìn chằm chằm cô từ trên cao xuống.
Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!