Hoắc Tổng Truy Thê

Chương 1995: Đại quái thú!




Ông ta muốn một đứa trẻ có thể thừa kế nhà họ Tư. Ông ta muốn tự mình dạy dỗ Lâm Hi.

Lâm Hi ngây người cả buổi rồi chợt khóc lớn lên: “Đồ xấu xa! Đại quái thú! Bố con là Ultraman, chuyên môn thu thập đại quái thú, bố con sẽ cho nổ tan tành ông!”

Tư Văn Hùng không tức giận, ngược lại còn cười nói với An Nhiên: “Xem đi, thằng bé rất hung dữ, trong xương cốt vẫn chảy dòng máu nhà họ Tư chúng ta.”

“Không có!”

An Nhiên khẳng định: “Thăng bé không hề giống ông! Nếu ông muốn bắt thằng bé thì tôi sẽ báo cảnh sát ngay lập tức!”

Tư Văn Hùng nặng nề nở nụ cười.

Lúc này, trên đầu bọn họ có tiếng máy bay trực thăng, cánh quạt quay cuốn làn gió phát ra tiếng rầm rú. Tư Văn Hùng ôm Lâm Hi lùi ra sau, nói với An Nhiên: “Bố sẽ đưa nó ra nước ngoài. An Nhiên, bố cũng không muốn hai mẹ con con chia la, con có thể đi theo bố.”

An Nhiên mấp máy môi, nhìn chằm chằm người đàn ông trước mắt.

Sắc mặt cô trắng bệch, không còn chút máu.

Tư Văn Lễ không nhìn được nữa, khuyên: “Anh Hai, từ từ thôi.”

'Tư Văn Hùng cười lạnh: “Vậy mày biến một đứa nhỏ ra cho tao?”

Tư Văn Lễ nhẹ nhàng lắc đầu.

An Nhiên run rẩy cả người, liều mạng muốn giấy ra, lại bị người ta giữ chặt.

Lâm Hi gào thét gọi bố.

“Bố ơi, cứu Lâm Hi đi! Lâm Hi không muốn xa mẹ... Hu hu, Lâm Hi cũng không muốn xa bố, Lâm Hi thích bố nhiều nhiều lắm! Bố mau tới đánh quái thú đi! Hu hu hu..”

Tư Văn Hùng có chút không kiên nhẫn, lạnh giọng nói: “Ông không phải quái thú. Ông là ông ngoại của con, sau này con phải gọi ông là ông ngoại!”

Lâm Hi khóc kêu: “Con không gọi! Ông là mặt Bao Công, là quái thú xấu nhất trong các loại quái thú!”

Lúc tình cảm thảm thiết nhất, lúc Tư Văn Hùng định ôm Lâm Hi đi, lúc máy bay trực thăng đã mở cửa...

Một giọng nói vang lên trong bóng đêm: “Chú Tư muốn dẫn con trai tôi đi, có hỏi ý của người bố trên mặt sinh vật học là tôi chưa? Nếu chú chưa hỏi thì phải coi lại rồi.”

Tư Văn Hùng giật mình.

'Tư Văn Lễ cũng giật mình.

An Nhiên khó tin mà nhìn ra sau, thấy Hoắc Doãn Tư đi một mình ra khỏi bóng đêm, trong tay cầm theo cây búa nhỏ vốn có trong xe.

Tư Văn Hùng cười lạnh: “Chỉ dựa vào nó mà muốn đoạt lại người hả?” Lâm Hi vừa khóc vừa gào: “Bố mau biến thân nổ chết ông ta đi!”

Hoắc Doãn Tư cười trấn an Tiểu Lâm Hi, rồi quay sang nhìn An Nhiên. Cô nước mắt đầy mắt nhìn chằm chằm anh, giống như là sợ anh biến mất.

Hoắc Doãn Tư bước nhanh lên, trước khi mọi người kịp phản ứng, túm đầu tóc của phi công, gõ một cái sau ót gã, rồi kéo gã ra ngoài, ném xuống đất.

'Tư Văn Hùng tức điên: “Hoắc Doãn Tư!”

Hoắc Doãn Tư ném cây búa xuống, phủi phủi bàn tay, cười lạnh: “Tôi chưa động đến một sợi lông của chú Tư nữa, sao chú Tư lại tru lên vậy? Xem ra năm xưa Lục Thước chưa đánh sợ nhà họ Tư, vậy nên chú mới cho rằng chú có thể khiêu khích nhà họ Hoắc!”

Tư Văn Hùng cười lạnh: “An Lâm Hi đang ở trong tay tôi!”

“Là Hoắc Lâm HiI”

Hoäc Doãn Tư đứng thẳng người, nhìn Tư Văn Hùng: “Chú Tư muốn bí quá hóa liều hả? Chú đi được không? Không chỉ là không có người lái máy bay trực. thăng, mà chú vừa đi thôi, ngay sau đó tôi có thể tống cổ Tư Văn Lễ vào tù. Với hệ thống luật sư nhà họ Hoäc, Tư Văn Lễ không ngồi tù đủ hai mươi năm là không ra được. Tiếp theo, tôi sẽ thâu tóm toàn bộ sản nghiệp nhà họ Tư. Khi ấy, dù chú Tư có bồi dưỡng được Lâm Hị, thì chú phải cho thằng bé kế thừa cái gì? Trong tay. chú chẳng còn gì cả!”

'Tư Văn Hùng nghẹn họng.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!