Hoắc Tổng Truy Thê

Chương 1985: Đúng vậy!




Nếu là trước đây thì anh chắc chắn sẽ kiêu căng bỏ đi.

An Nhiên cảm thấy mềm lòng, ừ một tiếng rồi ngồi ra ghế sau. Sau đó, Hoắc Doãn Tư cũng lên xe.

Thư ký Nghiêm nhịn cười ngồi bên cạnh lão Triệu.

Đôi nam nữ ngồi ghế sau vẫn còn đang tức giận, không chịu nói chuyện với nhau.

Thư ký Nghiêm thấy vậy bèn thảo luận về thời tiết với lão Triệu.

Lão Triệu vừa lái xe vừa cười nói: “Sắp vào mùa mưa rồi, thời tiết cứ như: người trở mặt vậy, buổi sáng còn nắng gắt, đến chiều lại đổ mưa to.”

Thư ký Nghiêm mỉm cười phụ họa: “Đúng vậy!”

Lão Triệu lại bắt đầu lải nhải: “Vậy nên trước khi ra ngoài phải xem dự báo thời tiết. Nếu không thì sẽ bị mắc mưa. Con người một khi bị mắc mưa thì sẽ bị bệnh, bị bệnh thì sẽ bực bội, giống như bà vợ kinh nguyệt không đều, sắp tới thời kì mãn kinh của tôi.”

Thư ký Nghiêm: ....

Tổng giám đốc Hoắc cao quý lạnh nhạt nói: “Bộ phận vận chuyển của công ty rất cần nhân tài như chú Triệu.”

Lão Triệu lập tức câm miệng.

Khoảng mười phút sau, xe đến tập đoàn Hoắc Thị, Hoắc Doãn Tư không xuống xe, cũng không đi mở cửa xe cho An Nhiên.

An Nhiên đã sớm biết cái tính tình của anh. Nhiều năm trôi qua rồi, anh đã làm bố rồi, tính tình của không giảm chút nào. Cô cúi đầu nói: “Tôi xuống xe, cảm ơn tổng giám đốc Hoắc!”

Hoäc Doãn Tư không nhìn cô, trắng trợn nói: “Cảm ơn tôi tối qua giúp tổng giám đốc An giải quyết nhu cầu sinh lý?”

An Nhiên vừa xấu hổ lại vừa tức giận.

May mà lão Triệu và thư ký Nghiêm đều là người của anh, có nghe cũng giả vờ không nghe.

Cửa xe đóng lại, thư ký Nghiêm than nhẹ: “Tổng giám đốc Hoắc, anh làm

vậy...

Hoäc Doãn Tư vỗ nhẹ cổ tay áo: “Tôi đang tức giậ

Nghe vậy, thư ký Nghiêm nở nụ cười. Tổng giám đốc Hoắc nói tức giận, sao cô lại nghe ra vẻ ngọt ngào trong đó chứ?

Hoắc Doãn Tư thật sự tức giận.

Tối hôm qua có bao nhiêu ngọt ngào thì sáng hôm nay có bấy nhiêu thất vọng.

Trong cuộc họp buổi sáng, không khí trong toàn bộ tập đoàn Hoắc Thị đều rất đè nén, các cổ đông thở cũng không dám thở mạnh.

Buổi chiều.

Hoắc Doãn Tư nhận được điện thoại từ bố ruột.

Hoäc Minh cười nhạo con trai vài câu rồi hỏi: Doãn Tư, con và An Nhiên sao rồi?”

Hoắc Doãn Tư đáp lạnh nhạt: “Thì cũng vậy thôi.”

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!