Hoắc Doãn Tư không nói gì, nhưng mà trong lòng thì đang suy nghĩ. Thật ra thì anh muốn chăm sóc hai mẹ con họ. Có điều, An Nhiên không
muốn... Cô của bây giờ khác với trước đây rồi. Không có Hoắc Doãn Tư anh thì cô cũng sống rất tốt, đổi nhà chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.
Hai ngày sau, thành phố B tổ chức hội đấu giá lớn nhất trong năm.
An Nhiên chuẩn bị rất kỹ, định đấu giá một cặp bát thời Thanh, tặng cho tổng giám đốc Hứa để bày tỏ thành ý.
Tám giờ tối, cô dẫn thư ký xuất hiện.
Lúc cô đến, khách đã đến khá đông đủ, không còn vị trí trống.
Cô dùng quan hệ để ngồi vị trí kế bên tổng giám đốc Hứa.
Khi cô ngồi xuống, tổng giám đốc Hứa rất có phong độ mà chào hỏi: “Là tổng giám đốc An đấy hả! Nghe tổng giám đốc Cố nhắc đến cô lâu rồi, không ngờ cô
lên chức nhanh như vậy, đúng là Trường Giang sóng sau đè sóng trước.”
An Nhiên tự nhiên mà nói lời khách sáo với ông ta: “Tổng giám đốc Hứa quá khen!”
Dứt lời, cô ngồi xuống ghế.
Cô đã chuẩn bị sẵn mọi thứ, nắm được tính cách sở thích của tổng giám đốc Hứa. Vậy nên hai bên có một vài chủ đề chung để trò chuyện, cuộc đối thoại khá là hợp nhau.
Trong bữa tiệc mừng, An Nhiên tặng cặp bát kia cho tổng giám đốc Hứa.
'Tổng giám đốc Hứa cười ha ha: “Tôi ngại quá đi, mới quen biết mà đã khiến cho tổng giám đốc An tiêu tiền rồi.”
Có điều, làm ăn chính là như vậy, người có lòng hợp tác thì sẽ nhận quà cáp của đối phương đưa tặng. Tổng giám đốc Hứa khách sáo vài câu rồi bảo thư ký nhận quà, sau đó cúi người nói nhỏ: “Tôi rất coi trọng dự án kia. Sau khi xem xét, công ty sẽ gửi câu trả lời cho tổng giám đốc An.”
An Nhiên nâng cốc, mỉm cười nói: “Cảm ơn tổng giám đốc Hứa.”
Tổng giám đốc Hứa nhìn dáng vẻ của cô, chợt giật mình, thầm tính toán.
Ông ta có một đứa con trai, hơn ba mươi tuổi rồi, rất là ưu tú, chỉ là hai năm trước vợ nó ngoài ý muốn qua đời, hiện nay bên cạnh không có cô gái nào thích hợp.
Thiên kim hào môn đấy mà, dù sao cũng để ý chuyện nhà trai đã kết hôn rồi.
Đi chọn một người đã từng ly hôn, tổng giám đốc Hứa chọn đi chọn lại đều không hài lòng.
Bây giờ nhìn An Nhiên, ông ta càng nhìn càng vừa lòng, không chỉ có năng lực mà còn có ngoại hình, tính tình dịu dàng bao dung... Ông ta cảm thấy cô rất thích hợp với con trai mình.
Ông ta lập tức quyết định: Lần này đành phải xin lỗi Ôn Noãn rồi.
'Tổng giám đốc Hứa có ý định này, thì càng thêm nhiệt tình trò chuyện với An Nhiên, từ công việc cho đến sở thích...
An Nhiên nhíu mày, dường như trò chuyện hơi nhiều rồi. Nhưng mà có thể giải quyết chuyện góp vốn, cô vẫn rất vui vẻ.
Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!