Hoắc Tổng Truy Thê

Chương 1947: Không ngờ




Lý Tư Ỷ hỏi xong thì có hơi hối hận.

Không ngờ An Nhiên chẳng những không tức giận mà còn trả lời lại: “Tay nghề của tôi có tốt đến đâu cũng không thể thắng nổi đầu bếp nhà họ Hoắc.”

Lý Tư Ỷ bị lọt hố. Cô ấy cũng không tức giận: “Ý cô là cô dùng sức hấp dẫn để hạ gục người ta.”

Động tác cắt thức ăn của An Nhiên khựng lại, cười tự giễu: “Có lẽ là lúc đó ánh mắt anh ấy không tốt! Đừng nói nữa, đều qua rồi!"

Lý Tư Ỷ dùng tăm chọn lựa món trái cây mình thích, nằm ườn ra ghế salon, cắn chặt không buông: “Nhưng hai người có con chung nha! Cô nghĩ đi... Chỉ cần còn đứa trẻ thì hai người không bao giờ cắt đứt hoàn toàn được, ngày nào đó Hoắc Doãn Tư sang đây thăm Lâm Hi, đêm tối gió lộng ông trời lại cho thêm trận mưa, cô giữ anh ta lại, tắm rửa thay quần áo. xong, tôi không tin tên đàn ông mới 30 như Hoắc Doãn Tư có thể nhịn được, nếu ăn rồi thì phải chịu trách nhiệm với cô.”

An Nhiên vẫn cười nhạt: “Ý tưởng của cô cũng nhiều ghê.”

Lý Tư Ỷ thích thú: “Chứ sao nữa! Tôi là ai chứ... An Nhiên tôi nói này, lúc tôi theo ông già kia, ông ấy xấu lắm! Bên cạnh ông ấy có nhiều phụ nữ lắm, tôi phát hiện mỗi tuần đều có một người khác nhau, lăng nhăng muốn chết.”

“Vậy cô còn thích ông ấy như vậy!” “Ông ấy rỗng rãi chịu chỉ chứ sao!”

“Cô cũng đâu thiếu tiền... không phải sao?”

Lý Tư Ỷ mất hứng.

Cô ấy hừ nhẹ: “Vậy cô thiếu tiền sao cô không theo Hoäc Doãn Tư? Tôi dám chắc chỉ cần cô mềm mỏng mấy câu thì Hoắc Doãn Tư sẽ chịu vì cô mà buông lòng tự ái và kiêu ngạo xuống, tóm lại là phải dỗ dành nhiều vào! Công tử nhà giàu như anh ta da mặt mỏng mà.”

An Nhiên tiếp tục cắt thức ăn.

Nên nói thế nào nhỉ, từ khi bị Hoắc Doãn Tư đoạt đi hợp tác với Trung Thiên, thật ra bọn họ đã không còn có thể vẹn toàn được nữa.

Khi đó cô đến Hoäắc Thị, nói với cậu rằng giúp Tổng Giám đốc Gố xong cô sẽ rời khỏi tập đoàn Cố Thị nhưng Hoắc Doãn Tư vẫn không chấp nhận.

Cô biết khi đó cậu nghiêm túc. Hợp tác hơn trăm tỷ, sao có thể nói chỉ là đùa thôi! An Nhiên một mực không lên tiếng.

Lý Tư Ỷ lại kêu gào: “Này, không phải cô bỏ Hoắc Doãn Tư theo ông già kia thiệt đó chứ! An Nhiên, tôi nói cô biết, ông già kia không chịu kết hôn, cô theo ông ấy trừ kiếm được tiền ra thì không còn gì cả.”

An Nhiên hỏi ngược lại: “Đây là theo kinh nghiệm của cô à?”



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!