An Nhiên cúp điện thoại.
Cô ngồi một mình trong phòng làm việc, lẳng lặng suy nghĩ hồi lâu, sau đó đặt vé máy bay đến thành phố H vào hai giờ chiều nay.
Cửa truyền đến tiếng gõ cửa, thư kỳ thứ hai đi vào. An Nhiên rút tập tài liệu ra: “Đây là tài liệu của dự án chính trong vòng nửa năm tới, em giao nó cho Phó Giám đốc Lý đi, Tổng Giám đốc Cố nói kế hoạch tiếp
theo của công ty do anh ta chỉ đạo.”
Thư ký thứ hai gật đầu xong thì nhỏ giọng hỏi: “Chị An, chị phải đi thành phố Hà?”
An Nhiên ngơ ngác, sau đó thì cười nhạt gật đầu.
Thư ký thứ hai muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn chỉ ôm tài liệu đi mất.
Đợi cô ta đi mất, An Nhiên mới tựa lưng vào ghế khẽ xoay vài vòng, cô nhớ đến Hoắc Doãn Tư... Chỉ còn hơn một tháng nữa là đến Tết rồi, cô vừa làm hòa với cậu ấy, chắc chắn cậu ấy sẽ không muốn cô rời thành phố B. Nói đến đây, An
Nhiên cũng không chắc mình có thể về kịp trước Tết hay không.
Thế nhưng Tổng Giám đốc có ơn dìu dắt cô, vào lúc này cô không thể nào mặc kệ được.
An Nhiên cắn môi, gọi điện thoại cho Hoắc Doãn Tư.
Tập đoàn Hoắc Thị.
Trong phòng làm việc của Tổng Giám đốc trên tầng cao nhất, Hoắc Doãn Tư đứng trước cửa sổ sát đất, trước mặt là phong cảnh của hơn nửa thành phố B.
Cậu đưa mắt nhìn hết thảy.
Điện thoại trên bàn làm việc vang lên từng hồi chuông, cậu đoán là An Nhiên gọi đến.
Hoắc Doãn Tư không bắt máy.
Điện thoại lại đổ chuông mấy lần, sau đó tiếng gõ cửa phòng làm việc vang lên, giọng thư ký Nghiêm truyền đến: “Tổng Giám đốc Hoäc, An Nhiên gọi đến, giờ ngài có tiện nghe không?”
Cửa mở ra, sườn mặt của cấp trên cao quý xuất hiện.
Thư ký Nghiêm khó hiểu, rõ ràng sáng nay có cuộc họp quan trọng nhưng Tổng Giám đốc Hoắc đã dời lại để đi gặp một khách quan trọng, sau khi về thì cứ
ngồi một mình trong phòng làm việc như đang chờ đợi gì đó.
Hoắc Doãn Tư quay lại, mắt nhìn vào chiếc điện thoại di động trong tay thư ký Nghiêm.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!