An Nhiên cắn răng: “Không cần!”
Hoắc Doãn Tư cười nhẹ: “Tôi cũng nghĩ như vậy! Cho nên thư ký An, trước khi xe của em sửa xong, chiếc Bentley màu trắng của tôi đã để ở chỗ em, đúng rồi, em xuống lầu lấy chìa khóa xe chưa?”
An Nhiên nghiến răng: “Vẫn chưa!”
Anh hoàn toàn tỏ ra tốt bụng: “Vậy nhớ lấy! Xe kia không tồi... Đúng rồi, tôi cố ý lắp ghế trẻ em, em hoàn toàn có thể mang Lâm Hi đi.”
An Nhiên cảm thấy, mình đã thành một con cá.
Hoắc Doãn Tư đang chiên cô!
Nếu cô lùi bước, vậy chính là sợ anh, cho nên cô dứt khoát cười lạnh tiếp nhận: “Vậy tôi cảm ơn Tổng giám đốc Hoắc đã quan tâm! Tôi nhất định sẽ lái chiếc xe này thật tốt.”
Tâm trạng Hoắc Doãn Tư rất tốt.
Giọng nói của anh từ tính dễ nghe: “Tôi hoàn toàn vì Lâm Hi, thư ký An không cần suy nghĩ nhiều, cũng không cần dát vàng lên mặt mình, lỡ như gây hiểu lầm không cần thiết thì không hay.”
Anh nói khó nghe lại dối trá.
An Nhiên cười lạnh: “Tôi luôn luôn nhớ lời dạy của Tổng giám đốc Hoäc, nhất định sẽ không đa tình!”
Cô xuống lầu lấy chìa khóa xe.
Lầu một Cố thị, không ít người đã sớm lặng lẽ vây quanh, đều đang xì xào xì scandal giữa thư ký An và tổng giám đốc Hoäắc thị, An Nhiên lại đây, cũng không ai dám trực tiếp hỏi.
An Nhiên cầm chìa khóa xe, lại kiểm tra bên trong xe.
Mở cửa xe, cô ngây ngẩn cả người.
Cô nhớ rõ bên trong chiếc xe này, là hệ thống màu xám nhạt, thành thục, thận trọng, cao cấp, nhưng hiện tại toàn bộ đổi thành hệ màu nhạt, ghế da màu nhạt, còn có bao da tay lái, và những thứ khác.
Tấm chăn nhỏ màu trắng.
Điểm chết người chính là, đồ trang sức treo phía trước, là một củ cà rốt thủy tỉnh.
Một con thỏ rất nhỏ, ôm gặm.
An Nhiên lẳng lặng nhìn, trong lòng nói không có một chút cảm giác là không thể nào, nhưng cô chua xót nghĩ, đây tính là cái gì, cái này có ích lợi gì đâu!
Người bán xe cười nói: “Cô An, đây là hóa đơn, xe của Hoắc tổng đã thay toàn bộ nội thất, tổng cộng là hai trăm sáu mươi vạn, cô quẹt thẻ hay ký thẻ tín dụng?”
Hai trắm sáu mươi vạn? Muốn cô trả hóa đơn? Dựa vào cái gì?
Một chút tâm tư vừa rồi của An Nhiên, tất cả đều không còn, cô vỗ về trái tim đang đập thình thịch, gọi điện thoại cho Hoắc Doãn Tư...
Dù sao toàn bộ tài sản của cô cộng lại, có thể cũng không có nổi hai trăm sáu mươi vạn.
Khi cô chất vấn anh bằng một giọng giận dữ.
Giọng Hoắc Doãn Tư vô cùng dịu dàng, anh nói: “Trong tủ có một tấm thẻ bạch kim, bên trong có hai nghìn vạn, mật mã là sinh nhật Lâm Hi, em lấy cái đó quẹt trước đi, An Nhiên... Tôi đang họp, không tiện nói chuyện... Em xử lý một chút.”
Nói xong, anh cúp điện thoại.
An Nhiên buông điện thoại xuống, cô nhìn trời, phát hiện trời đã tối hơn phân nửa.
Người lái xe vẫn đang chờ.
Cô cũng không thể để cho người của tập đoàn, ở chỗ này nhìn cô chê cười, cô đành phải lấy thẻ từ trong xe quẹt hóa đơn, ánh mắt của người cửa hàng xe nhìn cô, nhiều ít mang theo chút mập mờ hiểu rõ.
Vị thư ký An này, là Tổng giám đốc Hoäc nuôi đi!
Thật được nuông chiều!
Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website