An Nhiên sửng sốt, sau đó cô mỉm cười nhận lấy: “Cảm ơn Tổng Giám đốc Cố”
Cố Vân Phàm cũng mỉm cười: “Ra ngoài làm việc đi!”
An Nhiên quay lại văn phòng của mình, với tư cách là thư ký trưởng, cô có một văn phòng riêng rộng mười lăm mét với môi trường rất tốt.
Sau khi ngồi xuống, cô nhìn tấm thẻ rồi cất vào ngăn kéo.
Sau khi nghiên cứu quyển sách trang sức một lúc lâu, cô nhìn trúng một chiếc vòng cổ mà cô cảm thấy rất hợp với Lý Tư Ỷ, vì thế cô liền chụp ảnh chụp cho cô ấy: [ Cô thích cái này không? ]
Lý Tư Ỷ đang sơn móng tay trong biệt thự.
An Nhiên nhắn Zalo cho cô ấy.
Cô ấy nhìn Zalo, ngơ ngác một lúc...
Thật ra cô ấy không hề ghét An Nhiên, nhưng quan hệ giữa cô ấy và An Nhiên rất khó nói, ngày xưa cô ấy theo đuổi Hoắc Doãn Tư, An Nhiên là người được Hoắc Doãn Tư yêu, còn hiện giờ cô ấy là tình nhân của Cố Vân Phàm, và hình như An Nhiên lại là người trong lòng của Cố Vân Phàm, chỉ là ông già kia không nói ra thôi.
Nhưng Lý Tư Ỷ cô ấy cũng không tử tế.
Cô ấy biết bí mật của An Nhiên, nơi cô ở, còn cả đứa trẻ kia, nhưng hai năm qua, cô ấy không nói cho Hoắc Doãn Tư bí mật này.
Cô ấy nghĩ mình ghen tị với An Nhiên.
Nhìn An Nhiên như không có thứ gì nhưng thật ra cô có tất cả, chỉ cần cô bằng lòng, ông già kia chắc chắn lập tức muốn cưới cô.
Tâm trạng Lý Tư Ỷ không tốt lắm, bấm điện thoại làm khó An Nhiên: “Tôi không muốn vòng cổ, tôi muốn nhấn, cô hỏi xem Cố Vân Phàm có thể đưa cho tôi không?”
Không cần trực tiếp đưa, có là được.
An Nhiên không thay đổi nét mặt mà hỏi: “Cỡ tay của ngài.”
Lý Tư Ỷ: “Số đo mười một! Thư ký An, cô có thể làm chủ được Cố Vân Phàm sao?”
An Nhiên rất khéo léo nói: “Tổng Giám đốc Cố cho ngài mỗi tháng hai mươi triệu.”
Lý Tư Ỷ tức giận.
Cô ấy lập tức ném điện thoại, cô ấy không thể tưởng tượng An Nhiên năm xưa rụt rè sợ hãi, sao bây giờ lại trở nên mạnh mẽ như vậy.
Buổi chiều, An Nhiên đi lấy nhãn kim cương.
Cô đã chọn chiếc nhẫn kim cương 2 cara cho Lý Tư Ỷ, rất nữ tính, hẳn người phụ nữ cũng thích.
Chuyến đi này coi như là đi công tác nên cô ngồi xe công ty.
Tài xế biết cô là tâm phúc bên cạnh Tổng Giám đốc Gố, cũng rất khách sáo với cô, An Nhiên cũng là người tốt, khi xuống xe cô tặng đối phương chiếc bánh cuộn nổi tiếng, tài xế lão Trịnh rất vui vẻ: “Con gái tôi thích nhấn hiệu này, nhưng nó quá đắt! Thư ký An, cái này đắt quá.”
An Nhiên cười nhạt: “Đây là phúc lợi của công ty, lần sau có tôi lại cho chú Trịnh.”
Lão Trịnh vui vẻ rời đi.
An Nhiên nhìn ông ấy rời đi, lúc này mới gọi cho Giám đốc nhãn hiệu, bên kia nói đã chuẩn bị xong.
An Nhiên dẫm lên giày cao gót bước đi.
Chiếc váy vừa vặn tôn lên vóc dáng hoàn hảo của cô, khuôn mặt dịu dàng khiến khí chất càng thêm thanh nhã hơn, Tổng Giám đốc Cố luôn lấy trang sức ở đây, Giám đốc cũng rất thích cô.
“Thư ký An, thành tích tháng này của tôi dựa vào đơn này của ngài.”
An Nhiên cười nhạt: “Ông nên cảm ơn Tổng Giám đốc Cố mới phải.”
Giám đốc vẫn thành thật: “Vậy cũng nhờ ngài nói chuyện trước mặt Tổng Giám đốc Gố thì đồ của chúng tôi mới có thể lọt vào mắt Tổng Giám đốc Cố, nhờ ngài có gu thẩm mỹ tốt nên bạn gái của Tổng Giám đốc Cố mới vui vẻ.”
An Nhiên chỉ mỉm cười.
Đúng lúc này, một nhóm người đi xuống từ thang máy tầng hai, dẫn đầu là Hoắc Doãn Tư.
Cậu nhìn An Nhiên trước quầy trang sức, trước mặt cô chính là một chiếc nhãn kim cương...
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!