Mọi thứ chỉ cần cậu bỏ ra ít thời gian và sức lực, chắc chắn Tôn Điềm sẽ rất thỏa mãn.
Hoắc Doãn Tư đóng laptop lại.
Cậu nghiêng mặt, rất chăm chú nhìn Tôn Điềm, ánh nhìn nam tính trưởng thành khiến chân Tôn Điềm mềm nhữn, cô ta mất tự nhiên quay mặt qua chỗ khác, Hoäc Doãn Tư nhẹ nhàng chạm vào tóc cô ta, nhưng lại chạm phải keo xịt tóc.
Rất cứng, không mềm mại một chút nào.
Tôn Điềm xấu hổ, cậu rút tay lại, giọng điệu nhàn nhạt: “Gần đến giờ tiệc rượu
rồi. Trong xe dường như có phần mập mờ.
Nhưng Tôn Điềm không biết, chỉ có cô ta là người duy nhất động tình.
Hoắc Doãn Tư không ngờ lại gặp lại An Nhiên sớm như vậy.
Chỉ những người nổi tiếng mới tham dự tiệc rượu nhỏ này.
Bạn nữ của Cố Vân Phàm gặp chuyện, cho nên đêm nay An Nhiên đi cùng Cố Vân Phàm đến đây, cô mặc một chiếc váy bó sát màu đen, làm nổi bật đường cong hoàn hảo, phô ra những nơi nên đủ.
Cô chỉ đeo một chiếc vòng cổ Thiên Nữ.
Đơn giản và thanh lịch.
Lúc này, cô đang khoác tay Cố Vân Phàm, trên tay cầm một ly rượu vang đỏ thành thạo đi giữa những người đàn ông trong giới thượng lưu, du tẩu với thượng lưu nam nhân giữa, rất nhiều đàn ông lộ ra ánh mắt hứng thú với cô.
Hoắc Doãn Tư rất quen thuộc với ánh nhìn đó.
Đó là ánh mắt của một người đàn ông nhìn một người phụ nữ, muốn chiếm hữu, muốn chinh phục.
Cậu nhìn chăm chú vào lớp trang điểm hoàn hảo của An Nhiên, hơi ngẩn người, cậu xác định cô đã thay đổi rất nhiều trong vài năm qua, trở nên nữ tính hơn, và tự tin hơn.
Có phải lúc nào xung quanh cô cũng có rất nhiều đàn ông không?
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!