Hoắc Tổng Truy Thê

Chương 1851: Lần đầu tiên ăn cơm




Hoắc Doãn Tư ba mươi tuổi, vẫn không có hứng thú lắm đối với phụ nữ.

Anh nghĩ, anh lựa chọn thiên kim Tôn gia, lí do rất lớn là màu tóc của đối phương, còn có một thói quen nhỏ.

Tóc thiên kim Tôn gia đen nhánh đến vai,

Lần đầu tiên ăn cơm, cô lấy ra một lọ kem dưỡng tay trước mặt anh, tinh tế lau tay, nhãn hiệu kem dưỡng tay kia là thứ Hoắc Doãn Tư quen thuộc, lúc ấy anh nhìn chằm chằm vài giây, thiên kim ngượng ngùng nở nụ cười.

“Mùi rất dễ chịu.” Hoắc Doãn Tư thản nhiên nói.

Bề ngoài của anh đẹp trai, thành thục lại có mị lực, thiên kim Tôn gia không có chút kháng cự.

Hôm nay, Hoắc Doãn Tư có một cuộc xã giao thương mại, Tôn Điềm tới rồi.

Cô ấy nhìn có chút e lệ, Hoäc Doãn Tư đoán ra là ý tứ của Tôn gia, đối phương rất muốn sớm xác định mối quan hệ, anh nhìn chăm chú đối phương, cuối cùng chỉ thản nhiên nói: “Đi cùng đi!”

Lúc Tôn Điềm tạo hình, anh cũng rất kiên nhẫn chờ đợi.

Anh giống như những người đàn ông khác, đối với bạn gái ôn hòa, có phép, †ôn trọng lẫn nhau.

Anh nghĩ, nửa năm nữa, nếu không có vấn đề lớn về tính tình thì có thể kết hôn, sau đó sinh người thừa kế Hoắc gia, anh không phải là không có con trai thì

không thể nhưng Hoắc gia quả thật cần con trai thừa kế.

Tính cách Tôn Điềm dịu ngoan, ngẫm lại cũng thích hợp với vị trí này.

Nhưng mỗi một lần Hoắc Doãn Tư nghĩ tới, anh sẽ nhớ tới chính mình đã từng thích người kia, tâm trạng lúc trước anh muốn cưới cô hoàn toàn không giống với hiện tại, bức thiết muốn lập gia đình với cô, muốn sinh con, không phải là người thừa kế Hoắc gia, mà là thỏ con của bọn họ.

Chỉ là cuối cùng, nói những người khó nghe lời kia, cũng là anh.

Ba năm trôi qua...

Cô ấy ổn chứ?

Hoắc Doãn Tư hỏi, nhưng cũng không biết hỏi ai, ba năm trôi qua ngoại trừ hắn thỉnh thoảng sẽ tối nghĩa nhớ tới nàng, người bên cạnh hắn cơ hồ đã quên An Nhiên, không có ai ở trước mặt hắn nhắc tới nàng, giống như An Nhiên người này không tồn tại.

Con người muốn nhìn về phía trước, nhưng trong lòng anh lại để lại một cái gai.

Trong lòng Hoắc Doãn Tư phiền muộn, anh đứng dậy đến khu hút thuốc để hút thuốc, bởi vì thân phận và diện mạo, nhân viên cửa hàng trẻ tuổi trong phòng đều lén lút nhìn anh, trong lòng ái mộ.

Hoắc Doãn Tư đứng trước cửa sổ sát đất, cúi đầu châm một điếu thuốc lá.

Một lát sau, làn khói mỏng manh bốc lên...

Phía sau truyền đến tiếng giày cao gót, kèm theo là giọng nhân viên: “Cô An, chúng tôi sẽ cố gắng thỏa mãn yêu cầu của Tổng giám đốc Cố, cô nói giúp chúng tôi vài lời tốt ở trước mặt Tổng giám đốc Gố, tôi biết cô là người nổi tiếng trước mặt ông ta.”

Hoắc Doãn Tư khẽ nhếch môi.

Những lời này cũng không kỳ quái, anh lơ đễnh... Anh đang muốn xoay người, sau lưng lại truyền đến một giọng nói dịu dàng: “Tôi sẽ cố gắng nói chuyện với Tổng giám đốc CốI”

Cô gái lắc đầu: “Bạn gái của Tổng giám đốc Cố nhiều quái”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!