Hoắc Tổng Truy Thê

Chương 1838: Sườn dê




Khi cô về cũng khóc rất lâu rồi chứ.

Cô là người thích khóc như vậy.

Nhưng cho dù Hoắc Doãn Tư dùng hết tất cả mối quan hệ vẫn không tìm được An Nhiên, tức đến Hoắc Minh ở trong điện thoại mắng anh ấy vô dụng, con dâu duy nhất cũng bị tức đến chạy mất rồi.

Tâm trạng của Hoắc Doãn Tư không tốt.

Anh ấy không về nhà họ Hoắc mà là về căn hộ đó.

Cửa mở ra, trong đó bay đến mùi thơm của thức ăn.

Anh ấy hơi ngây người sau đó đi nhanh mấy bước vào trong nhà bếp, không tự chủ được gọi một tiếng “An Nhiên”, nhưng trong nhà bếp lại không phải An Nhiên, mà là người giúp việc nhà họ Hoắc.

Người giúp việc cười nói: “Bà chủ sợ ngài không ăn cơm, đặc biệt kêu tôi đến nấu chút đồ ngon cho cậu chủ, món sườn dê này còn là bà chủ dạy tôi, dùng rượu vang nấu đó.”

Sườn dê...

Hoắc Doãn Tư không khỏi nhớ đến lần đó, anh ấy với An Nhiên đi siêu thị chính là mua sườn dê.

Người đó anh ấy đã dùng hết những ba trăm đồng của An Nhiên.

Cô với bộ dạng đau lòng.

Người giúp việc không hiểu vì sao chà chà tay bưng thức ăn lên bàn rồi rời đi trước.

Hoắc Doãn Tư cởi áo khoác, ngồi trước bàn ăn.

Anh ấy nhìn món sườn dê đó, thật ra làm tốt hơn An Nhiên một chút nhưng anh ấy vẫn không muốn ăn, anh ấy lấy điện thoại ra gọi cho số điện thoại đó.

Điện thoại An Nhiên vẫn tắt máy.

Hoắc Doãn Tư vứt điện thoại ở trên bàn, rốt cuộc một miếng cũng không ăn.

Một tuần sau, anh ấy không tìm thấy cô.

Tắm rửa anh ấy đến phòng khách, đây là căn phòng ngày hôm đó bọn họ phát sinh quan hệ.

Bình thường vui vẻ anh ấy chắc chắn sẽ không để phòng khách.

Đêm đó sự chán ghét của anh ấy thật ra có thể nhìn thấy nhưng An Nhiên vẫn không phát giác, rõ ràng bị anh ấy làm rất đau nhưng lại cực lực nghênh hợp anh ấy, muốn cho anh ấy thoải mái.

Hoắc Doãn Tư cười khổ.

Anh ấy dựa vào đầu giường sờ cái gối đó, phía trên dường như còn có mùi vị của cô.

Trên tủ đầu giường dưới hộp đựng nhẫn có đè một tờ hoá đơn mua hàng, là đêm đó An Nhiên để rơi trong tiệm thuốc, cô đã mua thuốc ngừa thai theo như nhân viên trong tiệm nói lúc đó cô đã uống trong tiệm,

Khi cô uống thuốc có phải rất hận anh ấy không?

Cô vô số lần muốn nói chuyện nhà họ Tư, anh ấy đều không cho cô cơ hội, cô rời đi... Có lẽ cũng là thất vọng về anh!

Đoạn tình cảm này của bọn họ đến cuối cùng bị bỏ rơi thật ra vẫn là anh ấy.

An Nhiên... Không cần anh ấy nữa rồi!

Trong đêm nay, Hoắc Doãn Tư nằm trên giường anh ấy mơ một giấc mơ.

Anh ấy mơ An Nhiên trở về.

Tất cả trong giấc mơ đều là chuyện từng xảy ra lúc trước.

“An Nhiên!”

Anh ấy tràn đầy vui vẻ tỉnh lại, nhưng chỉ có căn phòng lạnh giá, trong đêm đầu hạ ngoại trừ tiếng kêu côn trùng ở bên ngoài chính là tiếng ong ong của máy lạnh...

Ngày hôm sau, anh ấy không có đến công ty.

Anh ấy chạy năm tiếng đồng hồ xe, đến thành phố W một chuyến, anh ấy đã gặp bà chủ quán bữa sáng đó.

Anh ấy không có hỏi nhiều, chỉ cho người để lại một số đặc sản của thành phố B.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!