Người đàn bà đột nhiên cười lạnh: “Mấy ngày nay mày phục vụ trên giường thằng họ Hoäc kia chắc kiếm được không ít tiền! Lấy ra đi, bọn tao đang chuẩn bị đổi một căn nhà lớn hơn cho Bá Lai, đúng lúc số tiền này được phát huy công dụng của nó.”
“Không có tiền!”
“Thưa dì, mọi người nhận nuôi tôi, tôi đã dùng tám trăm nghìn kia để thanh toán hết nợ nần rồi.”
“Về phần A Tân, tôi không thích anh ta!”
Một cái tát leo thẳng vào mặt An Nhiên.
An Nhiên không buồn không giận.
Từ nhỏ, cô đã bị người đàn bà trước mặt đánh vô số lần, trước đây Tân Bá Lai sẽ lén lút bôi thuốc cho cô, thế nhưng sau khi trưởng thành, anh ta cũng biến thành người tổn thương cô.
Làm sao có thể có tình cảm?
Mẹ Tân cao giọng: “Mày cho rằng mày ngủ cùng với một thằng đàn ông có tiền là thân phận của mày sẽ cao quý hơn hả? An Nhiên, mày với mẹ mày thật giống nhau, đều là đồ đê tiện!”
Bà ta bắt đầu lục lọi hành lý của An Nhiên.
Thế nhưng bà ta đã lật tung đống hành lý lên cũng không tìm thấy được bao nhiêu tiền, chỉ lôi ra được mấy chục nghìn tệ.
Ngoài ra, thứ đáng giá nhất trong đống đồ còn lại chính là một bộ mỹ phẩm dưỡng da, còn cả mấy món trang sức không đáng tiền, cầm đi bán cũng không
được quá một trăm nghìn tệ.
Cổ họng người đàn bà căng chặt: “Mày đi ngủ với đàn ông mà chỉ được có từng này!?”
Mẹ Tân thẳng tay ném lọ kem dưỡng da tay có vẻ tầm thường nhất kia vào thùng rác.
“Toàn mấy thứ đồ chẳng đáng mấy đồng!”
Bà ta như phát điên túm lấy tóc An Nhiên, điên cuồng muốn đập đầu cô vào tường.
Hai mươi năm trời vẫn như vậy, con nhóc khốn nạn này đúng là thiếu đòn.
Người đàn bà đã đánh nhiều đến thuận tay từ lâu.
Thế nhưng lúc này đây, bà ta lại không thể thực hiện được ý định của mình. An Nhiên mạnh mẽ đẩy bà ta ra, cô thậm chí còn điên cuồng hơn cả mẹ Tân, cô †úm lấy tóc của người đàn bà, hung ác đập về phía tường, trong giọng nói khàn đặc của cô còn kèm theo cả tiếng khóc.
“Tôi thì có gì sail”
“Tôi có thể lựa chọn sự ra đời của mình sao? Tôi thích một người thì có gì sao, anh ấy tốt hơn các người hàng nghìn hàng vạn lần.”
Người kia hận cô vô cùng, thế nhưng đến cuối cùng vẫn không nỡ làm tổn thương cô.
Trong mắt An Nhiên tràn ngập nước mắt.
Người đàn bà bị cô đánh tới choáng váng, trước mắt đầy sao, trên trán đẫm máu, chậm rãi ngồi xổm xuống.
An Nhiên lại không thể quan tâm đến bà ta.
Toàn thân cô đều đang run rẩy, cô cũng ngồi xổm xuống, nhặt lại lọ kem dưỡng da tay từ trong thùng rác, dùng quần áo của mình cẩn thận lau từng tí một.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!