Khi cô đã cởi được một nửa số cúc áo.
Cơ thể cô không nhịn được mà run rẩy, dường như khó có thể tiếp tục.
Hoắc Doãn Tư đứng cách cô một bước chân, đôi mắt đen nhánh của cậu không có một chút độ ấm, như thể đang nhìn một người phụ nữ xa lạ đã phản bội cậu, còn kèm theo một chút khinh bỉ.
Với xuất thân của cậu, nếu không phải cậu luôn giữ mình trong sạch.
Cảnh tượng này, sợ là đã diễn ra hàng trăm lần.
Nhưng cậu chưa từng, đối với chuyện tình cảm, mặc dù cậu không thể nói là trong sáng sạch sẽ, nhưng thực sự khá kén chọn.
Chưa từng có người có thể lọt vào mắt cậu, ngoại trừ An Nhiên.
Thế nhưng hiện tại người phụ nữ này đang đứng trước mặt cậu, cởi bỏ quần áo, khóc.
Cô tình nguyện bán cho cậu cũng không đồng ý kết hôn với cậu, cùng cậu sinh con đẻ cái. ụ
“Đủ rồi!"
Hoắc Doãn Tư đột ngột lên tiếng, cậu nhìn thẳng vào An Nhiên, mà hay bàn †ay trắng nõn của cô đang ôm lấy cơ thể mình, toàn thân vẫn còn run rẩy.
Cậu chăm chú nhìn cô hồi lâu, lên tiếng: “Hoắc Doãn Tư tôi không đến mức ngay cả một người phụ nữ làm ấm giường cũng không tìm được!”
Cậu nghiêng người, chậm rãi gẩy tàn thuốc trên đầu điếu thuốc vào gạt tàn.
Động tác rất chậm rãi.
Vẻ mặt cậu cũng như thể đang suy nghĩ gì đó.
Cuối cùng, cậu đứng thẳng người lên, nói bằng một giọng điệu vô cùng nghiêm túc: “Đồng hồ tặng cho cô! Coi như món quà cảm ơn mấy ngày hôm nay đã ở cùng tôi, còn về những chuyện khác thì... Quên đi!”
Nói xong, cậu cười nhạt.
Cậu khi cười lên thực sự rất đẹp trai, ngay cả khi cậu đang kiềm chế cơn tức giận.
An Nhiên tham lam mà chăm chú ngắm nhìn cậu.
Hoắc Doãn Tư đã quay lưng lại với cô, giọng nói bị ép xuống cực thấp: “Cút! Đừng để tôi gặp lại cô lần nữa! Nếu lại nhìn thấy cô, tôi thực sự không biết mình sẽ làm gì với cô đâu!”
Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!