Hoắc Tổng Truy Thê

Chương 1802: Cô An đúng không ạ?




An Nhiên cũng không quay lại giường.

Cô đứng dậy đánh rửa mặt qua loa, sau đó lại cẩn thận thoa kem dưỡng da tay, trong lòng tràn ngập ngọt ngào.

Cô không phải một cô gái quen hưởng thụ. Cô cũng không nghĩ tới cảnh giàu sang phú quý.

Thế nhưng cô rất muốn có được Hoắc Doãn Tư, muốn người này trở thành của cô.

An Nhiên vỗ vỗ mặt mình: “Ở cùng anh ấy, càng ngày càng không biết xấu hổi”

Thế nhưng trong lòng cô lại tràn ngập vui mừng, nghĩ đến tương lai của cô và Hoắc Doãn Tư, nghĩ về mỗi ngày của sau này, cô nghĩ cuối cùng cô cũng có được hạnh phúc, cô sẽ đối xử thật tốt với Hoäc Doãn Tư, tốt hơn bất kỳ ai khác.

Khi An Nhiên đang ăn sáng, chuông cửa vang lên.

Cô ra mở cửa, thấy bên ngoài là nhân viên phục vụ, trong tay còn cầm một hộp chuyển phát nhanh.

“Cô An đúng không ạ? Cô có hàng chuyển phát nhanh.”

An Nhiên nhận lấy, nhíu mày: “Đâu có ai biết tôi đang ở đây!”

Chẳng lẽ là Hoắc Doãn Tư cho cô niềm vui bất ngờ gì?

An Nhiên nhấc mắt nói cảm ơn, sau khi đóng cửa còn hơi mong chờ mà mở cái hộp nhỏ kia ra. Một lát sau, cô lấy món đồ gì đó bên trong ra, hóa ra là một cuốn nhật ký cũ, cùng với giấy khai sinh và những bức ảnh.

Cô liếc mắt nhìn giấy khai sinh, lập tức sững sờ.

Vậy mà lại là của cô.

An Nhiên ngơ ngác hồi lâu, những ngón tay run rẩy lật mở cuốn nhật ký đã ố vàng, bên trong là những dòng tâm sự được ghi lại bằng mực nước màu xanh đậm của một người phụ nữ, đề cập đến việc yêu một người đàn ông đã có gia đình, còn sinh cho anh ta một đứa con.

Giữa những dòng chữ đều chất chứa sự đau khổ của người phụ nữ.

Và cả cảm giác không thể chịu đựng nổi.

Mãi cho đến khi đứa trẻ chào đời, người phụ nữ dùng một lưỡi dao lam để kết thúc tất cả những đau khổ của mình, chỉ để lại một đứa trẻ vừa mới ra đời, đứa trẻ đó tên là An Nhiên.

An Nhiên dùng sức đóng cuốn nhật ký lại. Cô ôm chặt cuốn nhật ký, đầu ngẩng lên, hai mắt nhắm chặt. Nước mắt tràn ra khỏi khóe mắt.

Giống như cô đã vô tình mở ra chiếc hộp Pandora, không bao giờ có thể quay lại được nữa.

Một lúc lâu sau, cuối cùng cô vẫn xem lại tờ giấy khai sinh và bức ảnh người phụ nữ đang bế mình kia một lần.

Người phụ nữ rất trẻ, cùng lắm chỉ mới hơn hai mươi tuổi.

Ngón tay An Nhiên nhẹ nhàng vuốt ve, cảm giác như đang nhìn một bản thân khác... Bỗng nhiên toàn thân cô không kiềm chế được mà run lên, thân thể cũng lạnh toát.

Tại sao cô lại nhận được những thứ này?

Trong nhật ký viết, người đàn ông kia họ Tư, là một người có quyền lực rất lớn ở thành phố B.

Tư, Tư An Nhiên! An Nhiên cuối cùng cũng biết được nguồn gốc cho cái tên của mình.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!