Kích cỡ này an Nhiên cũng có thể dùng được. Cậu cũng thích cô sử dụng món đồ gì đó của cậu.
An Nhiên cũng biết đồ của cậu rất đắt, nhưng cô vẫn giả vờ giận dỗi: “Tại sao anh dùng đồ mới mà em phải dùng đồ cũ?”
Hoắc Doãn Tư cài dây an toàn lên, liếc cô: “Toàn thân tôi chỗ nào cũng mới!” An Nhiên không lên tiếng.
Dù sao thì cô vẫn cảm thấy cậu thành thạo quá mức, không giống người mới, nhưng cô cũng chẳng dám nghỉ ngờ cậu.
Hoắc Doãn Tư nghiêng người hôn cô.
Cậu nhỏ giọng nói với cô: “Chúng ta về khách sạn nhé! An Nhiên, tôi muốn.” Cậu nói thẳng thừng như vậy, An Nhiên hơi không chịu đựng nổi.
Ngày hôm nay cậu đã làm rất nhiều lần rồi.
Cô sợ đau.
Hoắc Doãn Tư nhìn dáng vẻ vừa bối rối vừa sợ hãi của cô, cười nhẹ... Cậu đang nghĩ khi trở về nên bắt nạt cô như thế nào đây!
Cậu vừa định lái xe thì có một cuộc điện thoại gọi tới từ thành phố B. Là mẹ của cậu, Ôn Noấn.
Hoắc Doãn Tư nghe máy, nét mặt cũng trở nên dịu dàng: “Mẹ, có chuyện gì vậy ạ?”
Giọng Ôn Noãn vô cùng bình thản.
Bà nói: “Mẹ với bố con nghe nói con đang yêu đương ở thành phố W, bố con vô cùng kích động tới mức vừa nãy chỉ muốn sắp xếp một chuyến chuyên cơ đến thành phố W, còn muốn mẹ chuẩn bị hôn lễ! Doãn Tư, nếu con không muốn bố con đuổi theo tới tận thành phố W thì chơi ở đó hai ngày nữa rồi đưa An Nhiên về đây đi! Mẹ cũng muốn gặp con bé, ông nội bà nội của con bên kia cũng kích động vô cùng, còn đi chùa suốt đêm để lễ tạ đấy.
Hoắc Doãn Tư vỗ trán, nhẹ giọng xin tha: “Mẹ!”
Ôn Noãn cười nhẹ: “Mẹ đã cố hết sức để thuyết phục bố con rồi, chỉ còn nước †ìm bác sĩ gõ cho anh ấy bình tĩnh lại thôi!”
Hoắc Doãn Tư nhẹ nhàng tháo dây an toàn cho An Nhiên.
Cậu bế cô lên, đặt cô vào lòng mình, để cô cùng nghe Ôn Noãn nói chuyện với mình.
Giọng Ôn Noãn rất dịu dàng: “Doãn Tư, con biết tính tình của bố con mà! Mấy năm nay Hoắc Tây đã ngăn chặn giúp con rất nhiều rồi, nếu không với tầm tuổi này của con có lẽ đã bị giục sinh con từ lâu rồi.”
Hoắc Doãn Tư cúi đầu nhìn An Nhiên.
Mặt của cô hơi hồng lên, dù sao hôm nay bọn họ cũng vừa mới xảy ra quan hệ, cậu không nhịn được mà huých huých cô. Nhưng ngoài miệng vẫn vô cùng đứng đắn: “Mẹ, con biết rồi! Chơi mấy ngày rồi con sẽ đưa An Nhiên về!”
Ôn Noãn hài lòng cúp điện thoại.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!