Cậu cũng không cần phải thả lỏng, công việc chính là bạn gái của cậu, cậu cũng không có hứng thú quá lớn với phụ nữ. Nhưng từ khi ban thư ký có thêm một con thỏ nhỏ, Hoắc Doãn Tư cảm thấy cuộc sống thú vị hơn rất nhiều.
Thỏ con nấu cơm cho cậu, làm việc nhà cho cậu.
Nhưng không đủ.
Cậu còn muốn ôm thỏ con lên giường, mỗi tối ôm đi ngủ, ôm thỏ con mang theo mùi sữa chắc chắn sẽ rất thoải mái.
Hoắc Doãn Tư đang định đi tắm thì chuông cửa vang lên.
Cậu đi mở cửa, bên ngoài là người chuyển phát nhanh, trong tay có một cái túi rất lớn.
Hoắc Doãn Tư nhíu mày: Cậu ta không có một cái gì cả.
Tuy địa chỉ đúng là của cậu thật, nhưng người đặt hàng lại là bố ruột cậu, Hoắc Thiệu Đình.
Thoáng ngẫm lại, thì biết là lão Triệu đã tiết lộ bí mật.
Chẳng qua lúc này tâm trạng Hoắc Doãn Tư tốt, cũng không so đo làm gì, cậu mở túi ra… À, bên trong có rất nhiều thứ đấy.
Một chai rượu vang đỏ, một hộp kem nhãn hiệu nối tiếng.
Còn có hai cái hộp bắt đầu bằng chữ D, đựng đồ dùng kế hoạch hóa gia dinh lớn nhất!
Hoắc Doãn Tư cầm trong tay, lẳng lặng nhìn lâu ơi là lâu, mới nở nụ cười.
Đang muốn đặt đồ xuống, An Nhiên lại tới.
Cô ấy ấy hỏi khấu vị của cậu, nhưng liếc mắt một cái đã thấy đồ trong tay cậu, mặt cô ấy nhanh chóng đỏ bừng, nhuộm đến cả bên đôi tai mềm mại.
Ánh mắt Hoắc Doãn Tư càng sâu, một lát sau cậu đưa hộp kem cho cô ấy: “Lão chủ tịch Hoắc gọi cho em đấy!”
Lão chủ tịch Hoắc?
Đó không phải là bố của Tổng Giám đốc Hoắc sao?
Sao ông ấy lại gọi kem cho mình?
An Nhiên sững sờ, ánh mắt không tự chủ được nhìn hộp đồ trên tay cậu, Hoắc Doãn Tư cũng cúi đầu, sau đó hừ nhẹ một tiếng: “Yên tâm, cái này không phải dùng trên người em!”
An Nhiên cầm kem muốn chạy.
Một cánh tay nhẹ nhàng bắt lấy cô ấy, hơi thở ấm áp của cậu phả vào tai cô ấy: “Nhưng nếu em muốn, tôi không ngại chia sẻ đâu”
An Nhiên còn chưa kịp giãy dụa thì cậu đã cầm đồ đi vào phòng ngủ chính.
Chỉ còn lại một mình thỏ.
Đứng đó lo lắng bất an!
Cô ấy ấy có thể cảm giác được, quan hệ giữa cô ấy và cậu, đã rất nguy hiếm rồi.
Cô ấy ấy cần tiền!
Nhưng cô ấy đã từng ở vào lúc đau khố nhất tự hỏi mình, mỗi ngày đều bất chấp mưa gió tới đây, cẩn thận làm việc nhà cho cậu thật sự chỉ là bởi vì một công việc, còn có hai vạn đồng trợ cấp đó sao?
Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!