“Em mặc bộ này, người khác sẽ cho rằng hôm nay em đăng ký kết hôn.”
Hoắc Tây không nói gì: Không phải hôm nay đã lĩnh giấy chứng nhận rồi sao?
Nhưng cô không phản đối, bởi vì hiện tại Trương Sùng Quang giống như là cái thùng thuốc nổ, một chút là sẽ phát nổ, cô không muốn gây mâu thuẫn với anh.
Cô cho rằng, anh sẽ dẫn cô đến công ty đầu tư của anh.
Nhưng thật không ngờ, xe của anh dừng lại ở tập đoàn Tây Á, công ty cô từng quản lý.
Xe dừng lại, Hoắc Tây ngửa đầu nhìn cánh cửa quen thuộc, hơi xuất thần. Giọng Trương Sùng Quang thản nhiên: “Sau khi em đi một năm, chính là tôi quản lý! Đương nhiên, anh vẫn là cổ đông lớn nhất Tây Á, nói cách khác tôi vẫn luôn làm công kiếm tiên cho em.”
Hắn nhẹ sờ tay lái: “Hai năm, người ở Tây Á chia hoa hồng năm mươi hai tỷ, đều là tôi kiếm được cho eml Cuộc sống xa hoa của em và Bạch Khởi có được ở Anh, là kết quả của việc tôi thức khuyal”
Hoắc Tây không mở miệng, ánh mắt có chút ướt át.
Cô như vậy, lại làm cho anh nhớ tới năm mười sáu tuổi, lần kinh nguyệt của cô bắt đầu.
Lòng không khỏi có chút mềm nhữn.
Nhưng ngay sau đó, anh lại nhớ tới hai ba năm cô ở Anh, là trải qua cùng ai.
Những mơ mộng kia, thỉnh thoảng sẽ điên cuồng tập kích đại não của anh.
Cho nên thái độ của Trương Sùng Quang lúc lạnh lúc nóng.
Nhưng anh đối với Miên Miên, luôn luôn có kiên nhẫn không dùng hết, dịu dàng hơn tất cả những người bố khắp thiên hạ, quả thực là cưng chiều, hoàn toàn
khác Hoắc Minh chăm con.
Nhân viên Tây Á, đều nhìn thấy, lúc Tổng giám đốc Trương xuống xe ôm một con búp bê.
Làn da trắng nõn, đôi mắt to chớp chớp.
Tóc xoăn màu trà.
Thật là xinh đẹp!
Đây là... con của Tổng giám đốc Trương?
Một lát sau, phía bên kia ghế sau xe cũng mở ra, người xuống cũng quen thuộc, chính là luật sư cưng Tiểu Hoắc của Hoắc tổng, đi bên cạnh Tổng giám đốc Trương tổng cực kỳ, nhưng thấy thế nào cũng có chút bằng mặt không bằng lòng.
Thư ký của Trương Sùng Quang đúng lúc xuất hiện.
Sau lưng cô có mấy thư ký của phòng thư ký đi theo, cầm túi trong tay, bắt đầu phát kẹo cưới trong tòa nhà, mỗi cái đều là một phần chocolate trị giá hơn tám trăm tệ.
Toàn bộ Tây Á đều vui sướng.
Tất cả mọi người đều biết, Tổng giám đốc Trương đã kết hôn, bà Trương là đại tiểu thư Hoắc gia.
Thanh mai trúc mã, vẫn là tu thành chính quả! Nhìn xem, trẻ con cũng có thể làm việc của mình!
Hoắc Tây im lặng, cô hạ giọng nói: “Trương Sùng Quang, anh có ngây thơ không?
Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!