Hoắc Tổng Truy Thê

Chương 1590: Con gái của ông!




Tiểu Hoắc Kiều liếc nhìn cậu một cái sau đó nói: “Tối qua anh ấy còn ngủ lại trong phòng của em gái mình.”

Hoắc Minh đưa một ly sữa cho cô bé, cô con gái nhỏ nhẹ nhàng nói: “Cảm ơn bố.”

Hoắc Minh giả vờ không quan tâm đến điều đó: “Sùng Quang, có phải con có ý định gì với Hoắc Tây không?”

Chuyện này không thể thực hiện được, cứ ngủ với nhau như vậy mà không biết gì cả!

Con gái của ông!

Tuy rằng, Sùng Quang có thể được coi là con trai của ông, nhưng...con gái vẫn khác con trai, vậy nên luôn phải chịu thiệt thòi!

Trương Sùng Quang nhẹ nhàng mỉm cười: “Thật ra con muốn kết hôn với em ấy! Muốn xem Hoäc Tây thấy thế nào!”

Hoắc Minh gật đầu: “Vậy thì kết hôn!”

Nhưng ông vẫn lo lắng, nếu không kết hôn, cậu vẫn sẽ qua đó ngủ. Điều gì sẽ xảy ra tiếp theo? Thật là đau đầu khi nghĩ đến cảnh sống chung một nhà!

Vào buổi tối, Trương Sùng Quang đến đón Hoắc Tây. Sau khi lên xe, cậu liếc nhìn cô một cái rồi hỏi: “Em đã ngủ cả ngày rồi sao?”

Hoắc Tây ậm từ trả lời: “Mới vừa rồi em bận công việc quá, mỗi ngày không ngủ được quá mấy tiếng. Cuối cùng em cũng có thể chợp mắt một chút!”

Cô dựa lưng vào ghế: “Anh vẫn dày vò em bằng chuyện của nhà họ Trương! Trương Sùng Quang, anh đúng là đồ cầm thúi”

Cậu không nói gì mà chỉ nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt cô. Cô đã giảm vài cân nhưng nhìn vẫn vô cùng xinh đẹp.

Anh nói một cách nhẹ nhàng: “Vậy lát nữa chúng ta đi siêu thị mua sườn bò, về nhà anh hầm cho em ăn nhé?”

“Thêm cả hoành thánh nữa!”

“Được rồi! Em muốn ăn gì cũng được...Không sao đâu!”

Đã lâu rồi bọn họ không chung sống hoà bình như thế này, Trương Sùng Quang không nhịn được mà cúi xuống hôn lên đôi môi cô.

Hôn đi hôn lại, cậu không kiềm chế nổi mà cúi xuống hôn sâu hơn.

Một sự vướng víu nhẹ nhàng kèm theo hơi thở nóng bỏng, chỉ cần một nụ hôn sâu và nông như vậy cũng vô cùng cảm động.

Mo9o[j lúc lâu sau, cậu mới từ từ buông ra, nhẹ nhàng nói: “Đến siêu thị rồi! Mau đi theo anh!”

Hoắc Tây không phản đối.

Lần này bọn họ ở bên nhau, tuy không ngọt ngào nồng nàn như lần trước, nhưng lại bình yên hơn.

Trương Sùng Quang đã lựa chọn rất nhiều thứ.

Khi cậu mua nhu yếu phẩm hàng ngày cho cô, thì Hoắc Tây nhìn anh, nhỏ giọng nói: “Em vẫn chưa chuyển tới sống cùng anh!”

“Thỉnh thoảng em cũng qua đêm ở đó! Có một số việc anh không quen.” Hoắc Tây không biết phải nói gì nữa. Đàn ông ân cần hơn, nhưng phụ nữ luôn không phản đối điều đó.

Khi thanh toán, giỏ hàng đã đầy, Trương Sùng Quang lấy từ trên kệ ra hai hộp đồ cỡ XL, gồm hai mươi tư món và một số chức năng đặc biệt.

Hoắc Tây vốn là một người phóng khoáng, dễ dãi như vậy, trên mặt có chút phiếm hồng.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!