Sự việc là do cha ruột của cậu làm, ít nhiều gì cậu phải lấy kinh tế bồi thường cho Thẩm Thanh Liên, còn như vụ kiện của bọn họ thì cậu không phải quá quan tâm.
Thấm Thanh Lien vẫn đang còn đập vỡ đồ đạt, tâm trạng vô cùng kích động.
Trương Sùng Quang đợi cô ta bình tĩnh lại, cậu mới kéo một chiếc ghế dài qua ngồi xuống đối diện với cô ta.
“Anh đến xem chuyện cười của tôi sao?”
Khóe miệng Thẩm Thanh Liên chứa nụ cười nhạt: “Trương Sùng Quang, bây giờ anh vui lắm phải không? Còn có Hoắc Tây có phải cũng yên tâm lắm phải không? Tôi đã thành chiếc giày rách rồi, sau này chẳng có cách nào quấn lấy anh nữa phải không?”
Trương Sùng Quang có vẻ bình tĩnh nói: “Chuyện này không liên quan gì đến Hoắc Tây.”
Thẩm Thanh Liên ngẩng đầu lên, nước mắt rơi xuống.
“Tại sao cái kẻ súc sinh kia không xâm hại cô ta?”
Trương Sùng Quang không lên tiếng, cậu nghĩ, nếu như đổi lại là Hoắc Tây có lẽ cô đã đánh cho kẻ súc sinh kia một gậy chấn động não, cô mạnh mẽ vậy thì sao có thể chịu thiệt được chứ.
Hoắc Tây cũng sẽ không đưa người về nhà.
Nhưng cậu không nói gì.
Thấm Thanh Liên nhìn cậu lạnh lùng nói: “Tôi sẽ nộp đơn thẩm tra xử lí công khai, Trương Sùng Quang, anh đừng nghĩ là sẽ bàng quang không màng đến, tôi muốn anh sẽ thân bại danh liệt với tôi.”
Trương Sùng Quang lôi ra một quyến chi phiếu ở trong túi áo ra.
Cậu viết tờ chi phiếu năm mươi triệu, khẽ đặt trên đầu giường của Thấm Thanh Liên.
Cậu nói: “Tôi biết lần đầu tiên của phụ nữ rất quý giá, xảy ra chuyện như thế này tôi rất lấy làm tiếc, tôi sẽ không mời luật sư cho ông ta, cùng lắm thì ông ta sẽ tự mời pháp luật giúp đỡ.”
Thẩm Thanh Liên nhìn tờ chi phiếu: “Anh đang bàn điều kiện với tôi đấy à?”
“Trương Sùng Quang, ở trong mắt anh, lần đầu tiên của tôi trị giá với chút tiền này sao?”
Cô ta cầm tờ chi phiếu xé nát.
Trương Sùng Quang lẳng lặng nhìn cô ta, trong mắt cậu chẳng có cảm tình gì cả, bình tĩnh không chút dao động.
Qua một lúc, cuối cùng cậu không giả vờ ngốc nữa, mà lựa chọn việc nói rõ mọi chuyện với cô ta: “Thẩm Thanh Liên, đúng, tôi đã từng sống chung với cô, khi tôi mới đến Mỹ thì có chút bế tắc, tôi cảm thấy tính cách con gái của cô khá thích hợp với tôi, nhưng khi tôi phát hiện ra tôi không còn tình cảm với cô nữa thì tôi đã chọn nói rõ ràng với cô, sau đó cô kết hôn với Lâm Tòng, tôi cho rằng việc chung sống lâu dài của chúng ta không hề đáng nói, tôi vẫn rất hòa thuận với Lâm Tòng và cô, tôi tự nhận không hề mập mờ với cô, cũng chẳng làm việc gì có lỗi với Lâm Tòng.”
“Ngược lại là cô, sau khi phát hiện tôi và
Hoắc Tây bên nhau, lại cố ý chạy đến để Hoắc Tây phát hiện.”
“Cô ly hôn với Lâm Tòng, cô muốn theo đuổi tôi, đó là chuyện của cô, tôi sẽ không có trách nhiệm đối với chuyện này.”
Trương Sùng Quang nói rất rõ ràng sau đó nhìn Thẩm Thanh Liên.
“Trương Sùng Quang, anh là đồ khốn nạn.”
Thẩm Thanh Liên thẹn quá hóa giận, cò ta cầm lấy cái gối đánh cậu, Trương Sùng Quang nhẹ nhàng chụp lấy.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!